Bà Xã Của Thủ Lĩnh Sát Thủ - Ngấn Nhi ~ Chương 41 In books lies the soul of the whole Past Time: the articulate audible voice of the Past, when the body and material substance of it has altogether vanished like a dream. Chương 3: Về nước. Sáng sớm, một cú điện thoại phá tan mộng đẹp của người đang nằm trên giường, thân hình to lớn đứng dậy, cầm lấy điện thoại đi đến cửa sổ sát đất, giọng nói trầm thấp nhận điện thoai, "A lô." "Ông chủ, có phiền toái , cục điều tra liên Cùng đọc truyện Bà Xã Của Thủ Lĩnh Sát Thủ của tác giả gấn Nhi tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại website. Cô là một nữ sát thủ rất có năng lực thuộc tập đoàn sát thủ, kiêu ngạo, tao nhã, tự tin, luôn nhận những nhiệm vụ nguy hiểm cấp cao, tính tình biến thái cuồng nhiệt, đàn ông Đại tướng Tô Lâm, Bộ trưởng Công an vừa thừa uỷ quyền của Thủ tướng Chính phủ ký báo cáo của Chính phủ gửi Quốc hội về công tác phòng, chống tội phạm và vi phạm pháp luật năm 2022. Trong đó, kết quả công tác phòng, chống tội phạm về trật tự xã hội đã có những chuyển biến. Văn học, nghệ thuật là một bộ phận quan trọng của văn hóa, tác động trực tiếp đến quan điểm, nhận thức, tư tưởng, tình cảm và thẩm mỹ của đông đảo các tầng lớp nhân dân. Văn học, nghệ thuật cũng là mục tiêu chống phá quyết liệt của các thế lực thù địch, là một trong những lĩnh vực mà các cash. Trong phòng họp của một tập đoàn Ấn Độ, sắc trời u ám khiến không khí trong phòng cũng đè nén, áp lực. Ngồi ở vị trí cầm đầu là một người đàn ông mang những đường nét riêng biệt của người Ấn Độ, mũi chim ưng [1] làm hắn toát lên vẻ gian trá và âm vung tay ném ra một bức ảnh “Người phụ nữ này ở Seattle [2], phái người bắt về đây cho tôi.”Tất cả mọi người đang ngồi đều được một bức ảnh. Trong bức ảnh, chụp một người phụ nữ châu Á, đường nét khuôn mắt rõ nét, trầm lãnh, lanh lợi, nhạy bén.“Lão đại, em nghi ngờ chính là đám người Mêxicô kia làm. Sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ tìm ra chứng cớ tố cáo bọn họ”.“Lúc Asoka chết, trên người hắn không có di động. Em nghĩ chắc chắn có người cố ý cầm đi. Rất may, thông tin chúng ta điều tra được, trong mấy ngày anh cả chết, Asoka liên lạc với rất nhiều người qua điện thoại. Sau khi loại bỏ thì phát hiện có một số rất khả nghi mà số này là từ Trung Quốc. Hiện giờ chúng ta đã phái người đi thăm dò người giữ số máy này, không lâu nữa sẽ có tin tức thôi”.“Thù của anh cả, tôi nhất định phải báo, còn đám người Mexico kia, tôi muốn bọn họ phải trả giá thật đắt”. Người đàn ông nặng nề lên tiếng, bắn ra nguy hiểm chết du thuyền chậm rãi lái đến chỗ yên tĩnh bên vịnh, ở mui thuyền, hai người đàn ông ngồi uống rượu đối diện nhau. Hoàn cảnh nhàn nhã như vậy lại có vẻ rất nặng nề, một người trong đó ngửa cổ uống một hơi, tức giận hỏi người đàn ông trước mặt “Tại sao anh lại phái một đặc công như tôi đi làm chuyện này?”Người đàn ông đối diện hơn 40 tuổi, giữa trán gồ lên, nửa đầu nhẵn bóng, khiến hắn nhìn có chút bỉ ổi. Nhưng đó chỉ là vẻ bề ngoài, ánh mắt hiện lên sự khôn khéo, nhạy bén kia làm người khác không dám xem thường. Hắn buồn bực giận dữ nói “Ban đầu nhận được tin tức đó, tôi cũng không nghĩ nhiều. Nữ sát thủ kia phạm tội trong nước, tôi nghĩ phái Lục Thiểu Đình đi giải quyết sẽ không thành vấn đề, nào biết sẽ xảy ra tình huống này.”“Tôi thấy Lục Thiểu Đình không phải không ra tay được, tôi chắc chắn tuyệt đối hắn có năng lực hoàn thành nhiệm vụ này. Giờ hắn do dự tức là chuyện này có vấn đề, nhất định hắn ta đã nghi ngờ, nói không chừng còn bắt đầu âm thầm điều tra rồi.” Người đàn ông hút thuốc cười mắt người đàn ông trán gồ hiện lên chút bối rối nhưng lập tức trấn định “Tôi gọi hắn đến bảo hắn không tham dự vụ án này nữa”. “Tên sát thủ kia, anh có nắm chắc hay không?”“Tôi đã điều tra hồ sơ của hắn trước rồi mới tìm hắn nên tuyệt đối không có vấn đề.”“Nếu xong chuyện này thì thời đại hoàng kim của chúng ta đã đến. Còn nếu ra xảy ra điều gì sai sót thì chúng ta muốn xoay người cũng khó.”“Ban đầu dám tiếp nhận vụ này, tôi chưa từng nghĩ tới hối hận. Bây giờ chúng ta ở trong bóng tối, tự có người ngoài sáng chống đỡ thay chúng ta.”“Anh nói lão đặc công Tương Vinh kia sao? Sao lúc trước anh tìm được ông ta vậy?”“Tôi tìm được phương thức liên hệ với ông ta từ một tổ chức. Tôi nghe nói sau khi tinh thần ông ta sa sút, luôn bí mật huấn luyện nữ sát thủ kiếm tiền cho ông ta. Tìm được ông ta, tôi cũng không thể ngờ mọi chuyện suôn sẻ như vậy, bên Ấn Độ châm lửa, bên Mexico thúc giục còn chúng ta tranh thủ thời gian giải quyết những người này, đẩy Tương Vinh ra làm kẻ chết thay. Bên Ấn Độ không phản đối nên sẽ không hoài nghi đến chúng ta.”“Như vậy là tốt nhất.” Người đàn ông hút thuốc ném mẩu thuốc lá xuống biển, nâng chén với hắn “Cụng ly, cầu chúc mọi chuyện thắng lợi.”Chicago, nước gian phòng rộng rãi, hai người phụ nữ xinh đẹp đang thao tác trên bốn, năm chiếc máy vi tính được kết nối với nhau, thao tác thuần thục, công phá liên tiếp tường lửa [3], cuối cùng trên màn hình máy tính xuất hiện một bóng người. Cô gái tóc ngắn quay đầu về phía sau hô lớn “Cha nuôi, nhìn này”.Người đàn ông đang trầm tư đứng lên khỏi sopha, trên khuôn mặt có vết sẹo ghê người khiến ông ta thoạt nhìn cực kỳ hung ác nhưng trên người lại toát ra khí chất ung dung, lạnh nhạt, không sợ hãi. Ông đứng sau cô gái tóc ngắn, mắt nhìn chằm chằm màn hình có bóng người vội vàng đi ra từ buồng điện thoại. Người này mặc áo khoác ngoài, đầu đội mũ lưỡi che khuất khuôn mặt của hắn, cái nhìn thấy duy nhất đó là dáng người không cao, hơi béo. “Có thể cho rõ ràng lên được không.” Tương Vinh trầm giọng hỏi.“Không thể rõ hơn, chỗ này bên ngoài siêu thị cách buồng điện thoại năm mét. Nhìn xung quanh thì thấy đây là chỗ tốt nhất rồi.” Cô gái tóc ngắn vừa nhai kẹo cao su vừa đáp. Cô ấy tên là Amy, cũng là sát thủ trẻ tuổi nhất Tương Vinh nhưng sở trường giỏi nhất của cô là tấn công máy tính .“Cha nuôi nhận được điện thoại giao dịch của bên Ấn Độ, ghi chép điện thoại đến từ Trung Quốc. Xem ra người này chính là người liên lạc trung gian.” Một cô gái trẻ tuổi tóc dài khác bình tĩnh nên tiếng. Cô tên Ivan, là sư muội của Tô Cẩm.“Nói như vậy, là người này phái sát thủ giết sư tỷ sao!”Hai cô gái trẻ tuổi thảo luận với nhau. Tương Vinh vẫn chăm chú nhìn màn hình, ánh mắt tràn ngập phức tạp giống như muốn tìm ra thân phận người trong -Trốn tránh không phải là tính cách của Tô Cẩm. Cô bị Lãnh Mặc Phàm bảo vệ suốt 2 ngày cuối cùng cũng không ngồi yên được. Cô cảm giác như có cái gì đó chặn ở cổ họng, chưa tiêu trừ được nên không thoải giường lớn phía sau, một người thân thể tráng kiện hấp dẫn đang nằm, nhìn người phụ nữ khoanh tay trầm tư đứng trước cửa sổ. Trong ánh mắt thâm thúy của anh hiện lên dục vọng, anh nhẹ nhàng bước xuống giường, người trần truồng đi đến bên cô, lấy tay nâng cầm cô lên, cưỡng ép đôi môi đỏ mọng của cô đón nhận nụ hôn của hôn một lúc, dường như Lãnh Mặc Phàm cảm giác được cô không có hứng thú. Anh buông người cô ra, đổi lại ôm từ phía sau, định dùng cảm xúc da thịt cọ xát tới khơi mào cô đáp lại. Thân thể đàn ông to lớn mạnh mẽ dâng cao, khát vọng thân thể mê người trước này, Tô Cẩm bị người sau lưng mút nhẹ, dụng vọng từ từ nóng lên trong người. Cô quàng tay ôm lấy cổ anh, tìm tới môi anh, đáp lại kịch liệt. Nhưng mà Lãnh Mặc Phàm lại tà ác né tránh, cười mị hoặc khiến Tô Cẩm ngẩn ra, anh mới chủ động hôn. Tô Cẩm nhiệt liệt hùa theo, đè anh xuống giường, lấy tư thế nữ trên nam dưới, cướp đoạt thân thể anh một cách bá đạo. Cô là một nữ sát thủ rất có năng lực thuộc tập đoàn sát thủ, kiêu ngạo, tao nhã, tự tin, luôn nhận những nhiệm vụ nguy hiểm cấp cao, tính tình biến thái cuồng nhiệt, đàn ông, đối với cô mà nói tiện tay thì sẽ có, bất kể là công tử, hay hoàng tử, hay các soái ca và cũng có thể là những người đàn ông mạnh là tổng giám đốc của tập đoàn Lãnh thị, một tập đoàn đa quốc gia, lãnh khốc, âm u, phúc hắc, nhân vật được cả hai giới thiện ác hắc bạch cung kính như Phật, đàn bà, chỉ cần anh ngoắc tay một cái sẽ có vô vàn người chạy đến, bất kể là siêu minh tinh hay người mẫu xinh đẹp, đứng ở top đầu, anh chỉ cần muốn là được. Có nhiều tiền như vậy, nên dùng như thế nào, mới có ý nghĩa?Hai người tự tin hết sức, tự kỷ cực độ, lại có nét tương đồng là sự cuồng vọng. Nếu ở cùng một chỗ, sẽ có kết quả gì?Một lần trong khi thực hiện nhiệm vụ, cô lựa chọn anh làm mục tiêu để lẫn vào yến hội, đêm hôm đó, cô xinh đẹp quyến rũ, phong tình bắn ra bốn phía, ưu tú mười phần, ngăn đón anh từ xa, ở trên người anh thực hiện đủ loại hấp đêm đó, vừa lúc anh đang thiếu một cô bạn gái, đối mặt với sự chủ động, đưa đến tận miệng của cô gái xinh đẹp kia, anh không hề cự tuyệt, biết rõ cặp mắt này tiềm ẩn rất nhiều nguy hiểm, nhưng anh vẫn dẫn cô tiến vào yến hội, bởi vì, đối với cô, anh nảy sinh cảm giác thú đêm đó, màn đấu súng kịch liệt diễn ra trong yến hội, một mình cô đối đầu với mười người, ung dung tự tại. Khi nhiệm vụ kết thúc, thời điểm cô định rời đi, lại bị hai tên áo đen ngăn lại."Không muốn chết thì tránh ra." Cô lạnh lùng nheo mắt, tức giận bừng bừng."Tiểu thư, theo lời của tổng giám đốc, hiện tại, cô nên báo đáp ngài ấy." Hai áo đen bình tĩnh nghiêng đầu nhìn chiếc xe màu đen cách đó không xa, khóe miệng nở nụ cười mê người, "Nói với hắn một tiếng, hắn không có tư cách.""Vậy xin đắc tội." Hai tên áo đen tiến lên, cô ra trận với hai bàn tay không, lại phát hiện sự tình có vẻ nghiêm trọng hơn, đầu của cô bắt đầu choáng gì? Đáng ghét, cái tên đàn ông thúi này, sao lại động tay chân với mình chứ?Lúc cô tỉnh lại, có hai người đang nằm trên chiếc giường rộng, đang tiến hành một bộ phim hành động mà thiếu nhi không nên xem, cô trình diễn màn dạng chân hình chữ Đại - chơi đùa rất vui vẻ, còn một người đàn ông đè lên người cô, hướng về phía cô, nở nụ cười đắc ý, "Tiểu thư, tôi làm ăn không thể để lỗ vốn.""Thả tôi ra, tôi sẽ hầu hạ anh thoải mái hơn." Cô nhíu mày, không hề hứng như chịu đựng sự khiêu chiến, anh buông cô ra, xem cô gái kiều mỵ, khó bảo trước mắt. Anh tà mị nhếch môi, hưởng thụ trò chơi thuần phục thú người ở trên giường, kịch liệt chiến đấu, đàn bà ngoan độc, đàn ông tà ác, từ trên giường rồi xuống dưới giường, khiến người ta phải bội phục, mãi đến khi cô bị anh chặt chẽ đè trên mặt đất, một trận địa khác lại sắp được triển ngắn đặc sắc"Làm người phụ nữ của tôi.""Anh xác định trái tim của mình rất khoẻ." Cô cười lạnh nhìn anh."Chỗ mạnh mẽ và lạnh nhạt nhất của tôi, là trái tim." Anh nheo mắt trả lời."Phải xem tâm tình." Cô khinh thường xoay người đi."Trừ tôi ra, không được lại gần bất kể tên đàn ông nào hết.""Anh xác định bản thân mình có thể thỏa mãn được tôi?" Cô nhíu nhíu mày, theo bản năng hướng tới nơi nào đó, cực kì hoài nghi."Có thể." Anh tự tin hôm đó, anh liễu mạng thực hiện một đêm tám lần."Thu tay lại đi! Chúng ta kết hôn?""Kẻ thù của em ở khắp nơi, anh khẳng định mình có năng lực bảo vệ em chứ?" Cô đón đầu, trong mắt loé ra vẻ hạnh phúc."Ở bên cạnh tôi, em sẽ được an toàn." Anh nhếch lần đi đâu, đằng trước và phía sau cô, cũng có không ít hơn 20 người bảo vệ bậc cao đi theo thù của cô chính là kẻ thù của anh, dù ở chân trời góc biển, anh cũng sẽ đuổi giết. Đêm khuya, tại một quán ba, bốn người đàn ông cùng một cô gái uống rượu say mèm đang quay về phía nhân viên quán rượu chửi mắng một cách thô tục, một người trong đó đột nhiên lên tiếng nói với 3 người còn lại, "Các cậu mang theo cô ta đi cùng, tôi ra xe lấy thêm chút đồ đem đến""Anh nhanh lên một chút nha! Đừng làm cho người ta đợi lâu quá đấy, anh Thủy ."Người đàn ông được gọi là anh Thủy vẫy tay, ý bảo bọn họ đi trước, mà hắn thì nhanh chân bước về phía chiếc xe, nếu hắn có uống say hơn nữa, thì lúc này cũng đã tỉnh táo hơn vài phần bởi vì lúc hắn đi vào quán rượu thì phát hiện điện thoại di động bị rơi ở trong xe. Hiện tại là thời điểm nguy hiểm, nên hắn đương nhiên không dám khinh lúc hắn đang sang đường , đột nhiên một chiếc xe việt dã màu đen lao nhanh về phía hắn, bị dọa sợ hắn ngồi phịch ở trên đất, chỉ nghe két …. một tiếng, những tia lửa bắn ra lốp xe ma sát với mặt đường, chiếc xe việt dã dừng lại cách hắn nửa thước. Dưới đèn đường, một đôi chân thon dài trắng như ngọc bước xuống , sau đó là một khuôn mặt xinh đẹp xuất hiện, cô mạnh mẽ lôi Hắn đang bị dọa sợ gần chết ngồi dưới đất lên ném vào ghế lái phụ, sau đó lập tức quay người trở về ngồi vào chỗ tài xế, Thủy ca rất nhanh phản ứng kịp, đẩy cửa xuống xe, nhưng chỉ nghe cửa xe phịch một tiếng đóng lại, tiếng đạn lên nòng lạnh lẽo vang lên, trên huyệt thái dương của thủy ca là một họng súng đen ngòm "Mày dám xuống xe thử xem."Thủy ca lập tức bị dọa sợ không dám động, không còn thấy dáng vẻ của lão đại xã hội đen uy phong một thời nữa, vẻ mặt đưa đám hỏi, "Tiểu thư, tôi với cô không thù không oán, cô tại sao muốn bắt tôi !""Bởi vì mày là người của Thạch Bưu." Cô gái giọng nói hấp dẫn từ tính nhẹ hừ một ca vừa nghe đến tên Thạch Bưu, nhất thời run lên một cái, mở to hai mắt nhìn người con gái trước mặt, cả người không ngừng run rẩy, là cô ta?cô ta chính là nữ sát thủ đó? Trong nháy mắt Thủy ca cảm giác sát khí bao phủ toàn thân, hắn giơ 2 tay, run giọng cầu khẩn nói "Tiểu thư đừng giết tôi, đừng giết tôi. . . . ."Lúc này,chiếc xe việt dã đã dừng lại một cách chính xác, sườn xe nghiêng một chút liền đi vào một ngõ nhỏ không người, Tô Cẩm bước xuống xe, túm lấy Thủy ca đang ngồi trên ghế lái phụ xuống, đẩy ngã trên mặt đất "Nói, bây giờ Thạch Bưu đang ở nơi nào?""Tôi không biết, tôi không biết. . . . . . Bưu ca từ trước đến giờ rất cẩn thận, sẽ không để cho quá nhiều người biết hắn. . . . . . hành tung của hắn." Thủy ca lắp bắp mở miệng, trên gương mặt ngựa mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, toàn thân như mềm nhũn mắt Tô Cẩm dâng lên ngọn lửa tức giận, thổi họng súng "Tao nhớ mày hẳn biết rõ sự kiên nhẫn của ta, mày không cần nói, mày còn có ba tên đàn em ở trong khách sạn, tao sớm muộn sẽ hỏi ra được.""Tôi. . . . . . Tôi thật sự không biết." Thủy ca sợ hãi nuốt nước bọt, hắn ta đương nhiên hiểu được, là cô sẽ giết hắn, sau đó sẽ đến lượt đám anh em của hắn."Tao đếm đến ba, nếu mày còn không nói cho tao biết, đạn sẽ xuyên qua trán của mày." Nói xong, họng súng được đặt lên trán của hắn một cách chính xác, cô nghiêm túc đếm, "Một, hai. . . . . .""Trong bãi đỗ xe. . . . . . Bưu ca ở dãy phố Nam trong một bãi đỗ xe bỏ hoang. . . . . . ." Thủy ca vội vàng mở miệng, quả nhiên làm cho người ta sinh ra sợ hãi là phương thức uy hiếp tốt nhất."Cái gì bãi đỗ xe ?""Vĩnh Phát. . . . . . bãi đỗ xe Vĩnh Phát." Thủy ca nói xong,mắt trợn Cẩm nhíu mày, đá hắn một cái, mắng một tiếng " Đàn ông vô dụng ." Nói xong, ngồi vào xe rời đồn cảnh sát, lúc này đang tiến hành một cuộc hội nghị khẩn cấp nhưng không kém phần nghiêm túc ,trong phòng họp lớn, ánh đèn máy chiếu đang lóe lên, tiếng đội trưởng đội cảnh sát rõ ràng vang lên ở trong phòng, "Mẹ của Chu Khánh Thành không phải tử vong ngoài ý muốn , mà rất có thể là do đàn em của Thạch Bưu làm, mục đích chính là dụ Chu Khánh Thành từ Mĩ quay trở về, hiện tại Chu Khánh Thành đích thân đề nghị ban hành lệnh bảo vệ, cảnh sát chúng ta sẽ bảo đảm an toàn tính mạng của ông ta sau khi về nước , bây giờ vấn đề là, Chu Khánh Thành là một người con có hiếu, mẹ của ông ta chết thảm trong nhà, theo tính cách của ông ta thì không thể nào ngồi yên để như vậy, con trai ông ta bị Thạch Hổ hại chết, ông ta tìm sát thủ trả thù, hiện tại, mẹ của ông ta bị người của Thạch Bưu sát hại, rất có thể ông ta sẽ liên lạc lại với tên sát thủ kia để trả thù, việc này đối với cảnh sát chúng ta mà nói, là cơ hội tốt để bắn một mũi tên trúng hai con chim.""Đội trưởng, anh thực sự cảm thấy Chu Khánh Thành còn dám thuê sát thủ giết người?""Xét tình hình tài chính của ông ta, tiền không là vấn đề, vấn đề là mẹ của ông ta bị người khác sát hại thảm như vậy, nhất định có thể sẽ báo thù, ông ta có thể có thành công ngày hôm nay , mọi người cho rằng ông ta chỉ là một thương nhân đơn giản như vậy sao? Ông ta có mối thù sâu nặng như vậy nhất định sẽ thuê sát thủ, hơn nữa rất có thể sẽ là tên nữ sát thủ kia.""Chúng ta nhận được tin tức, hiện tại Thạch Bưu đang ẩn náu trong một bãi đỗ xe bỏ ở Dưỡng Tinh , rất có thể là chờ Chu Khánh Thành trở về nước để đối phó, vốn là chúng ta chuẩn bị bắt người, nhưng hiện tại theo như ý kiến của đội trưởng, chúng ta còn phải dụ tên nữ sát thủ kia xuất hiện." Một cảnh sát hỏi."Không sai, mặc dù những kẻ nữ sát thủ kia giết đều là phần tử xã hội đen, nhưng chúng ta tuyệt đối không thể mặc cho cô ta tự do vi phạm pháp luật, không nhìn thấy sự tồn tại của cảnh sát chúng ta, bây giờ bắt đầu kế hoạch bố trí nhiệm vụ.""Vâng" Một nhóm cảnh sát tích cực hưởng biệt thự xa hoa màu trắng gạo, một thân hình cao ngạo đang dựa trên ghế sa lon bộ dạng lười biếng , lại lộ ra hơi thở nguy hiểm làm cho không người nào có thể lơ là ,cặp mắt thăm thẳm lóe ra tia u ám như lửa địa ngục, ngón tay thon dài ưu nhã cầm tách, lắng nghe người trợ lý đứng đối diện thông báo tình trợ lý đem máy vi tính để đặt ở trước mặt anh ta, "Lãnh tổng, lấy được tin tức từ cảnh sát quốc tế, bọn họ đã hoài nghi Tô tiểu thư vốn là sát thủ, hơn nữa hai ngày trước đã cử một cảnh sát quốc tế đến hỗ trợ bắt người." Nói xong, ngón tay hắn ở trên bàn gõ nhẹ mấy cái, trên tài liệu xuất hiện một tấm hình "Tên này là Cảnh sát Quốc Tế có gia thế rất lớn, là một bộ đội đặc chủng đạt được nhiều thành tích cao ở trong nước, sau đó hắn gia nhập INTERPOL, chức vụ trong nước của hắn hiện tại là thiếu úy bộ binh, lai lịch của hắn không nhỏ”."Hiện tại cảnh sát có hành động gì chưa?" Lãnh Mặc Phàm nhìn chằm chằm gương mặt trên tấm ảnh, đáy mắt có chút khinh thường."Lần này Chu Khánh Thành về nước xử lý hậu sự cho mẹ của hắn, chắc chắn sẽ không chịu để yên cho Thạch Bưu, có thể Tô tiểu thư cũng đã nhận được nhiệm vụ của hắn rồi, trong vòng hai ngày có thể thi hành,mà rất có thể cảnh sát cũng nắm giữ được tin tức này, rất nhanh sẽ có hành động."Lãnh Mặc Phàm khẽ nhếch khóe miệng, nhàn nhạt trào phúng một tiếng " Cô ấy thật sự không biết sợ là gì""Lãnh tổng, chúng ta nên làm như thế nào?" Nam trợ lý hỏi."Tìm mấy người trợ thủ bảo vệ an toàn của Tô Cẩm.” Giọng Lãnh Mặc Phàm trầm thấp ra lệnh ."Vậy chúng ta có nên tham dự vào vụ án Thạch Bưu hay không.""Không cần, chuyện nhỏ này cô ấy sẽ tự mình xử lý, cậu chỉ cần xác định cô ấy không bị cảnh sát bắt, ở thời điểm thích hợp trợ giúp cô ấy chạy thoát là được." Lãnh Mặc Phàm thong thả ung dung nói."Dạ, tôi sẽ đi làm ngay."“ Sau khi xong việc, dẫn cô ấy tới gặp tôi." Lãnh mặc phàm nhướng mày bổ sung một câu, đáy mắt lộ ra một tia mong đợi. Edit susublueTrung Quốc S thị, một buổi tiệc từ thiện được chuẩn bị từ sáng sớm, lần này người chủ trì là một vị phu nhân cấp cao của S thị, thanh danh của bà hiển hách trong nước, chỉ vì cả đời của bà làm rất nhiều việc thiện giúp những nơi nghèo khó trong trong một thư phòng cổ kính, người phụ nữ dịu dàng đang yên tĩnh đọc tài liệu, tóc được búi cao lên sau đầu, mặc dù gần năm mươi tuổi nhưng da mặt vẫn trơn bóng, bà như một ly rượu ngon làm say lòng người, đầy vẻ cao mặt dịu dàng, làn da không che lấp được dấu vết của năm tháng nhưng lại không che được vẻ xinh đẹp vốn có của bà, nếu tuổi trẻ quay trở lại thì bà chính là một mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành.“Phu nhân, có một tiên sinh muốn gặp người.” Giọng của trợ lý vang lên ngoài cửa.“Cho anh ta vào đi!” Ôn Lệ Hoa ngẩng đầu lên khỏi cuốn sách, nhìn người đàn ông ngoại quốc trẻ tuổi đi vào, bà kinh ngạc hỏi,“Xin hỏi anh là?”Jack nhìn vị phu nhân này, đáy lòng âm thầm khiếp sợ, bà và Tô tiểu thư thật sự quá giống nhau, nhưng anh nhanh chóng phục hồi tinh thần, lễ phép khom thắt lưng,“Chào phu nhân, tôi đại diện cho ông chủ của mình đến thăm hỏi phu nhân, cũng quyên góp tâm ý của ông chủ cho bữa tiệc từ thiện đêm nay.” Nói xong, lấy một tấm chi phiếu từ trong người ra, đưa bằng hai tay cho Lệ Hoa sợ run lên, “ Ông chủ của anh là ai?”“Ông chủ tôi là người Trung Quốc, sáng lập công ty ở Mĩ, nghe nói lần này ngài làm từ thiện, nên kêu tôi trở về đưa chút tâm ý.” Jack nói tiếng phổ thông lưu loát khiến cho người ta thấy êm Lệ Hoa mỉm cười gật đầu, vươn tay nhận chi phiếu, nhưng mà khi bà nhìn thấy con số trên đó thì cả người đều kinh sợ,“Nhiều như vậy sao?”“Xin phu nhân nhận lấy, bao nhiêu đây đều là tâm ý của ông chủ tôi.” Jack cũng hoảng sợ, thật sự sợ mình dọa bà ấy, vì vị phu nhân này này là mẹ vợ tương lai của ông chủ!Ôn Lệ Hoa thật sự hơi kích động, con số này làm cho bà khiếp sợ, bà chưa từng nhận lễ vật nào khổng lồ như vậy,“Tôi có thể gặp ông chủ của anh không?”“Chuyện này, có lẽ không tiện, ông chủ tôi ở nước ngoài, trong khoảng thời gian ngắn không thể về nước được.”“Nhưng tâm ý lớn như vậy tôi cũng không dám nhận!” Ôn Lệ Hoa khó xử mở miệng, bà cần biết nguồn gốc của số tiền có chút nhức đầu, cũng không biết nên trả lời thế nào, đáy lòng lại nghĩ, ông chủ của anh ở ngay bên ngoài, có nên dẫn vào để gặp mặt hay không? Anh thật sự không nghĩ được gì!“Tiên sinh, có gì khó xử sao?”“A, để tôi gọi điện thoại hỏi thử xem! Ngài chờ một lát.” Jack chạy vội ra ngoài, chạy thẳng một đường tới chỗ xe hơi màu đen đậu ngoài hoa viên, đi vào trong với vẻ mặt đau khổ, nói “ Ông chủ, Ôn phu nhân muốn gặp anh!”“Bà ấy không chịu nhận sao?” Tô Cẩm nhíu mày nói.“Nhận thì chắc chắn sẽ nhận, nhưng số tiền quá lớn, chỉ sợ bà ấy sẽ không nhận ngay.”Lãnh Mặc Phàm nghiêng đầu nhìn Tô Cẩm, suy nghĩ hỏi,“Em có muốn đi gặp bà ấy hay không? Anh nghĩ bà ấy làm từ thiện cả đời là vì cảm thấy áy náy với em.”“Vậy khi bà ta đưa em đến cô nhi viện sao không thấy áy náy?” Tô Cẩm thản nhiên cười khổ.“Nhất định là có nỗi khổ.” Lãnh Mặc Phàm vươn tay ôm cô, thật ra anh cũng hy vọng Tô Cẩm có thể đi gặp mẹ ruột của mình, bởi vì cả đời cô chưa bao giờ được hưởng tình thương của mẹ, trên đường đi anh phát hiện Tô Cẩm rất kích động, anh không muốn cô bỏ qua cơ hội cũng gật đầu nói,“Đúng vậy! Ôn phu nhân trông rất giống cô, thật sự rất giống, hơn nữa xem chừng bà ấy cũng rất hiền lành.”Tô Cẩm đã bắt đầu do dự, thật ra thì trong khoảng thời gian này, cô cũng rất khát vọng có mẹ, cô không biết được mẹ ôm vào trong ngực sẽ có cảm giác gì, mẹ nhẹ giọng dặn dò, mỗi lần cô đi ra ngoài với cha nuôi đều thấy hâm mộ những đứa bé được mẹ nắm tay quan tâm, che chở, cô cũng đã từng hỏi cha nuôi, nhưng lúc cha nuôi trả lời câu hỏi này đều rất lạnh lùng, bây giờ cô đã biết nhất định lúc ấy cha nuôi cũng rất đau khổ, nhưng ông phải huấn luyện cô từ nhỏ nên nội tâm trở nên lạnh lùng cứng rắn.“Đi thôi! Nếu có thể thì mời bà ấy tham gia hôn lễ của chúng ta.” Lãnh Mặc Phàm dịu dàng khuyên Cẩm hít sâu một hơi, nhìn lan can, khoảng cách không đến trăm mét, lòng của cô như siết lại, khi đối diện với nhiệm vụ nguy hiểm cũng không làm cho cô bối rối, nhưng hiện tại, cảm giác bất an này lại khiến cô sợ hãi có phải lúc trước mẹ vứt bỏ mình là vì không thương mình không? Cô lại có ý niệm buồn cười như vậy trong đầu.“Muốn anh vào cùng em không?” Lãnh Mặc Phàm nhíu mày ngóng nhìn cô, có chút đau Cẩm mỉm cười, thầm khuyến khích mình, có chuyện gì mà cô chưa từng gặp qua chứ? Vì sao ngay cả người thân duy nhất của mình mà cũng không dám gặp là sao? Đúng vậy! Có lẽ cha nuôi nói sai rồi, bây giờ bà ấy rất hạnh phúc, nhưng hàng năm bà ấy đều là từ thiện là vì để tìm kiếm đứa bé cô đơn không nơi nương tựa của mình, điều này không cần nói cũng rõ, thật ra bà ấy cũng không hạnh phúc, trong lòng bà ấy luôn bất an, dù sao bà ấy đã năm mươi tuổi rồi, vậy sao đứa con gái như cô không thỏa mãn tâm nguyện này của bà ấy, xóa bỏ nỗi bất an này chứ?“Không cần, tự em đi, hai người ở đây chờ em.” Tô Cẩm nói xong, đẩy cửa ra xuống vào căn nhà không quá lớn, nhưng sân lại cực kỳ im lặng, Tô Cẩm cảm thấy hứng thú vì sự yên tĩnh của nơi này, chỗ này giống như thiên đường không màng thế sự, Tô Cẩm đi qua hoa viên, lúc đến cửa, cô kiểm tra quần áo của mình một chút, áo đơn giản kết hợp với quần jean nhạt màu, không có sự tàn bạo, dienxdaffnlle3quysdon không có mùi máu tươi, cô như vậy nhìn cũng không tệ lắm, người khác nhìn vào sẽ cảm thấy cô là một người có học vấn, tri thức, sẽ không hoài nghi công việc thật sự của đứng đó khiến cho người giúp việc sửng sốt một chút, cô lễ phép cười nói,“Tiểu thư, xin hỏi ngài cần gì sao?”“Tôi muốn gặp Ôn Lệ Hoa phu nhân.”“Phu nhân đang đọc sách ở bên trong, mời ngài vào!” Người giúp việc mỉm cười đánh giá cô, nhưng càng nhìn càng ngạc nhiên, sao vị tiểu thư trước mắt này lại giống hình chụp phu nhân lúc còn trẻ vậy? Chẳng lẽ vị này là người thân của phu nhân sao?Tô Cẩm mỉm cười, bước lên bậc thang, đập vào mắt là một loạt giá sách điêu khắc bằng gỗ đàn hương, cô đi vào cửa, liền có một hình ảnh hiện lên trong đầu cô, một vị phu nhân dịu dàng ngồi ở trước bàn học, đeo một cặp mắt kính, tập trung đọc Tô Cẩm đột nhiên ươn ướt, cô đứng ở ngoài cửa không lên tiếng, nhưng mắt của cô lại tò mò đánh giá vị phu nhân này, lòng của cô lẳng lặng cảm nhận được cảm giác có mẹ, loại cảm giác này không hề chân thật, nhưng tâm lại rất rõ ràng khi gặp lại người phu nhân đang đọc sách hình như cảm nhận được ngoài cửa có người nên ngẩng đầu lên, tháo mắt kính xuống, dịu dàng nhìn Tô Cẩm,“Tiểu thư tìm tôi sao?”Hôm nay Tô Cẩm thả tóc quăn xuống, cũng đeo kính râm, che nửa gương mặt của cô, nghe được giọng nói này, đột nhiên cô phát hiện bà ấy vốn không phải là một người mẹ nhẫn tâm, cô cảm thấy tình thân ruột thịt nên tự nhiên đi vào, ngồi xuống ghế đối diện bà, đồng thời bỏ kính râm xuống, ngẩng đầu mỉm cười nhìn bà, cô không nói gì, nhưng Ôn Lệ Hoa lại kinh ngạc, đáy mắt bình yên lập tức trở nên kinh hãi, bà không dám tin nhìn cô gái đang mỉm cười trước mắt, giống như thần tiên vậy, mặt mũi giống y như bà lúc còn trẻ.“Cô tên là gì?” Ôn Lệ Hoa cảm thấy giọng mình run rẩy, bà không khống chế được sự kích động, thật quá giống, nếu con gái bà còn sống thì cũng cỡ tuổi này!Tô Cẩm nhìn mẹ mình kích động, nhìn thẳng vào cặp mắt xa lạ lại quen thuộc kia, nhẹ giọng nói,“Tôi là Tô Cẩm, một vị cố nhân của bà kêu tôi tới đây tìm bà.”“Cố nhân? Ông ấy tên là gì?” Cơ thể Ôn Lệ Hoa run rẩy, cố nén nước mắt kích động.“Ông ấy là Tương Vinh.” Tô Cẩm không biết nên dùng cách gì mới có thể khiến cho bà ấy bình tĩnh lại, nhưng chuyện này thật sự khiến người ta cực kỳ kích Lệ Hoa nghe thấy cái tên này, mặt càng khẳng định,“Tương Vinh? Ông...... Ông ấy là gì của cô?”“Ông ấy cha nuôi của tôi, ông ấy nói với tôi bà là mẹ của tôi.” Tô Cẩm nói thẳng ra, bởi vì cô thật sự không quen với bầu không khí bi thương này, nói ra ngược lại sẽ tốt hơn một chút.“Con là con gái của mẹ? Con thật sự là con gái Nhiên Nhiên của mẹ sao?” Ôn Lệ Hoa thốt lên.“Nhiên Nhiên? Tên của tôi sao?” Tô Cẩm cảm giác thấy rất mới lạ, đây mới là cái tên lúc trước của cô sao? Nghe có vẻ là tên của một cô gái trong Lệ Hoa vui đến sắp ngất đi, hai mươi mấy năm tập luyện để bản thân được trầm tĩnh liền biến mất trong nháy mắt, bà như một người mới được làm mẹ, kích động không biết phải làm sao, nói lung tung,“Tên con là Du Nhiên, là do cha con đặt.”“Tên thật ấm áp.” Tô Cẩm nở nụ cười.“Con thật sự là Nhiên Nhiên sao?” Ôn Lệ Hoa bước ra khỏi bàn, muốn cầm tay của cô, cẩn thận đánh giá, nhưng lại sợ không dám thân cận cô, bởi vì bà sợ nếu mình quá thân thiết sẽ dọa cô sợ mà bỏ chạy, nhớ lại năm đó lúc bà rời khỏi cô cô chỉ mới có hai tuổi.“Tôi là con gái của bà.” Tô Cẩm đứng lên, khẳng định, bởi vì cô cũng rất muốn nhận người mẹ này.“Nhiên Nhiên...... Nhiên Nhiên của mẹ......” Ôn Lệ Hoa không khống chế được sự vui mừng, ôm cổ con gái cao hơn mình nửa cái đầu, nghẹn ngào, đau lòng và bất an tra tấn bà hơn hai mươi năm, bây giờ, bà lại thấy áy Cẩm giật mình, đôi môi đỏ mọng giật giật, thầm luyện tập mấy lần, cuối cùng cứng ngắc kêu một tiếng,“Mẹ.”Một tiếng này cách xa hai mươi mấy năm, làm cho cõi lòng Ôn Lệ Hoa tan nát, bà nhớ về bộ dáng mới trước đây cô mới học chữ, suy nghĩ lại bay về hai mươi lăm năm trước, bây giờ, tóc bà đã bạc, mà cô bé đáng yêu lúc trước đã trở thành một người phụ nữ xinh Lệ Hoa kích động, trong lòng Tô Cẩm cũng chua xót, mẹ, từ này mới mẻ mà xa lạ, rốt cục cô cũng nói ra khỏi miệng, thì ra cảm giác được mẹ ôm là như vậy, thật ấm áp, thật an hơn mười phút, Ôn Lệ Hoa mới bình tĩnh lại, nhưng ánh mắt bà nhìn Tô Cẩm lại đầy áy náy và hối hận, bà xoa nước mắt, cảm thán,“Thì ra lúc trước người đưa con ra khỏi cô nhi viện là ông ấy, mẹ thật không nghĩ tới.”Tô Cẩm đúng là sát thủ trời sinh, ý chí kiên định hơn người bình thường rất nhiều, cô khó hiểu hỏi, “Vì sao lúc trước mẹ lại đưa con đến cô nhi viện?”Những lời này tuy rằng không có chút ý chất vấn và oán hận, nhưng vào tới tai Ôn Lệ Hoa lại giống như kim đâm, đột nhiên đáy mắt bà lại đầy nước,“ Đưa con đến cô nhi viện là lỗi của mẹ, nhưng lúc đó nếu không làm vậy thì cả hai mẹ con chúng ta đều sẽ gặp nguy hiểm, vì bảo vệ con mẹ chỉ có thể làm như vậy.”“Có gì nguy hiểm?” Tô Cẩm nhíu mày nói, đối với chuyện trước đây cô không có một chút ký ức, đó chính là lỗ trống trong cuộc đời cô.“Lúc ấy cha con đắc tội người khác, sau khi những người đó hãm hại cha con lại đuổi giết mẹ con chúng ta, lúc ấy con còn nhỏ, mẹ không thể mang con trốn về Trung Quốc, chỉ có thể gửi con trong cô nhi viện ở Mĩ.” Ôn Lệ Hoa nhớ lại chuyện cũ liền sầu não, bất đắc dĩ.“Cha con bị ai hãm hại? Không phải ông ấy chết trên chiến trường sao?” Tô Cẩm kinh ngạc hỏi.“Nhất định là Tương Vinh nói rồi! Ông ấy gạt con đó, lúc ấy cha con chết rất thảm, bị anh em phản bội mà chết, lúc trước mẹ thật hối hận vì đã để cho ông ấy đi làm nhiệm vụ đó, nếu ngày đó ông ấy không đi thì mọi chuyện sẽ không trở thành như vậy.”Tô Cẩm chỉ cảm thấy đầu óc rung động, vì sao cha nuôi muốn gạt cô? Cô cắn răng nói,“Là ai giết cha con?”“Lúc ấy cha con đến nước Anh chấp hành nhiệm vụ nội gián, người giết cha con lúc ấy là một quân nhân, mẹ cũng không biết bọn họ là ai, nhưng sau này mẹ phát hiện có người khả nghi theo dõi mình, chỉ biết chúng ta gặp nguy hiểm, một người phụ nữ như mẹ không thể phản kháng được, điều duy nhất có thể làm chính là bảo vệ an toàn cho con, mẹ cũng không nghĩ có thể sống sót, sau này về tới Trung Quốc, gặp chồng hiện tại của mẹ, mẹ mới vượt qua một kiếp, nhưng mẹ vẫn không thể bỏ con được, hai tháng sau mẹ tính đến cô nhi viện đưa con trở về, nhưng viện trưởng nói con đã được người khác nhận nuôi rồi, người nhận nuôi con không để lại tin tức gì cho nên...... Những năm gần đây mẹ...... Trong lòng mẹ rất bất an, sợ con......”Tô Cẩm nghĩ đến người cha chưa từng gặp mặt kia, trong lòng không khỏi bi thương, cô suy nghĩ hỏi,“Con có thể nhìn ảnh của cha không?”Ôn Lệ Hoa gật đầu, lấy một quyển album trong ngăn kéo bên trái ra,“Còn có ảnh chụp trước đây của con, nhất định con không nhớ rõ.”Tô Cẩm cầm cuốn album, chỉ cảm thấy thứ cô sắp xem sẽ là những ký ức đáng quý nhất trong cuộc đời cô, tuy rằng chỉ là một xấp hình mỏng manh nhưng lúc này lại vô cùng nặng nề, cô mở trang thứ nhất ra, liền thấy một bức ảnh trắng đen đã ố vàng, đó là hình kết hôn rất cổ điển, cô lẳng lặng nhìn gương mặt anh tuấn trẻ tuổi, đây là người cha chưa từng tồn tại trong trí nhớ của cô, diễn*daffnlle3quyssdo0n trên bức ảnh ông cười nhẹ nhàng, mà người phụ nữ dựa sát bên cạnh ông là mẹ, trông rất giống cô, nhưng trên mặt bà lại đầy vẻ dịu Cẩm vội vàng mở trang thứ hai ra, chỉ thấy trong lòng bọn họ còn có một đứa bé béo tròn, khuôn mặt nhỏ nhắn non nớt, mắt to mở ra, đây là mình trước kia sao? Tô Cẩm cười nhẹ, vẫn lật tiếp, mỗi một tấm hình Tô Cẩm đều dùng cả tấm lòng để nhìn, phát hiện ảnh chụp của cha rất ít, chỉ có mấy tấm, phần lớn là hình của cô, xem ra lúc ấy cha không ở cạnh Tô Cẩm nhìn ảnh chụp, ánh mắt Ôn Lệ Hoa vẫn dịu dàng, giống như muốn nhìn ra quãng thời gian cô trưởng thành từ trên người cô, thời gian lần lượt thay đổi, chỉ chớp mắt đã hai mươi sáu năm trôi qua, cô cũng đã hai mươi sáu tuổi.“Kết hôn rồi sao?” Ôn Lệ Hoa nhẹ giọng Tô Cẩm đầy hạnh phúc, mỉm cười ngọt ngào,“Định kết hôn vào cuối tháng này, mẹ cũng đến dự được không? Con muốn mẹ chứng kiến hôn lễ của chúng con.”Ôn Lệ Hoa vui mừng khóc, gật đầu,“Ừ, mẹ nhất định sẽ đi, mẹ nhất định sẽ không bỏ lỡ hôn lễ của con.” Nói xong, lúc này bà mới phát hiện, từ đầu đến cuối con gái vẫn luôn duy trì vẻ bình tĩnh như vậy, bà không khỏi lo lắng,“Nhiên Nhiên, con trách mẹ sao?”“Con từng nghĩ tới nguyên nhân, nhưng cũng không trách người.” Tô Cẩm lắc Lệ Hoa giật mình, những lời này làm cho bà an tâm, nhưng cũng không thể làm cho bà giảm bớt đau khổ, cho dù cô không trách mình thì bà cũng sẽ tự trách mình.“Bạn trai của con, anh ta là người thế nào, đối xử với con thế nào?” Ôn Lệ Hoa không nhịn được mà quan tâm.“Anh ấy ở ngay bên ngoài, để con kêu anh ấy đi vào gặp mặt người!” Tô Cẩm nói xong, cầm lấy di động gọi cho Lãnh Mặc Lệ Hoa đột nhiên lúng túng, cảm giác vui vẻ này lại làm cho bà bất an, sắp nhìn thấy thấy một nửa kia của con gái, thân là mẹ bà thật không biết nên vui vẻ thế nào mới phút sau, Lãnh Mặc Phàm bước vào thư phòng, cử chỉ anh ôn hòa tao nhã, vẻ bề ngoài anh tuấn cao ngất, làm cho Ôn Lệ Hoa vui vẻ giùm con gái, đúng là một người đàn ông xuất sắc, khi bà thấy Jack đứng bên cạnh thì đã hiểu được tất cả, con gái có thể gả cho người có gia thế như vậy đúng là có phúc!Bữa tiệc từ thiện tối đó đạt được thành công rất lớn, mà bữa tiệc tối nay bọn họ được một khoản tiền lớn giúp đỡ, tất cả mọi người đều khiếp sợ không thôi, nhưng không ai biết người trợ giúp là ai, chỉ nghe Ôn Lệ Hoa nói trên khán đài, lúc đó bà kích động đến khóc, nước mắt của bà là vì vui mừng, vui nhánh cục cảnh sát quốc tế ở Mĩ, phòng đội đội trưởng ngồi ở trên ghế nhìn cấp dưới anh dũng đứng trước mắt, biểu cảm cực kỳ khó hiểu,“Tôi đã phê chuẩn ngày nghỉ cho cậu, vì sao cậu còn muốn từ chức?”“Xin đội trưởng phê chuẩn.” Lục Thiểu Đình hành lễ, biểu cảm kiên trì.“Cậu cứ như vậy thì bảo tôi phê chuẩn thế nào? Nếu cậu cảm thấy cảnh sát quốc tế không tốt, tôi có thể điều cậu sang bộ phận khác, nhân tài như cậu không làm việc ở cục cảnh sát, thật sự rất đáng tiếc, tôi sẽ xin chỉ thị bên phía Trung Quốc! Xem bọn họ có sắp xếp gì cho cậu không.”Hai ngày sau, công văn được đưa xuống, Lục Thiểu Đình rời khỏi cục cảnh sát quốc tế, được bổ nhiệm về Trung Quốc, làm công tác lúc trước, một thiếu úy Lục dùng trong văn phòng cũng không nhiều, Lục Thiểu Đình dọn phần tài liệu cuối cùng vào thùng, cửa phòng anh vang lên tiếng gõ cửa, vẻ mặt Lam Mị tiều tụy đứng ở ngoài cửa, mắt u oán nhìn anh,“Vì cô ta, đáng giá sao?”“Không có gì là đáng giá hay không, lòng tôi yên ổn là được rồi.” Lục Thiểu Đình mỉm cười, ôm lấy thùng ra khỏi cửa.“Lục Thiểu Đình, tôi rất hận anh, nhưng tôi cũng rất tán thưởng anh, thật không biết là nên hận hay nên thích anh đây, để cho tôi tiễn anh một đoạn đường đi!” Lam Mị ở phía sau kêu lên.“Không cần, con đường sau này tôi sẽ tự đi.” Lục Thiểu Đình thản nhiên trả lời, bóng người anh đi ra khỏi cánh cửa uy nghiêm của cục cảnh sát quốc tháng sau, không khí rét lạnh càn quét khắp nước Mĩ rộng lớn, trong một nhà thờ lớn ở Las Vegas, chiều hôm nay, một hôn lễ long trọng mà đơn giản được cử hành ở trong này, Tô Cẩm trở thành cô dâu xinh đẹp nhất trên thế giới, bước vào hành lang giáo đường thật dài, ở chỗ cuối cùng là chú rể anh tuấn mê người, tay cô đặt vào bàn tay to lớn của anh, đọc lời thề, cô nhẹ giọng kiên định gật đầu,“Tôi đồng ý.”Theo chỗ ngồi trong giáo đường, tân khách đến đây cũng không nhiều, Ôn Lệ Hoa cười nhìn người mới tới, chảy nước mắt, Jack và Amy nắm chặt tay nhau, giống nhau cũng khẩn cấp muốn đi vào giáo đường.“Cô dâu thật đẹp.” Jack cười khen.“Đương nhiên, đời này tôi không hề ghen tỵ với bất cứ người phụ nữ nào, nhưng sư tỷ của tôi lại làm cho tôi vừa hâm mộ lại vừa ghen tỵ.”“Em ghen tỵ cái gì! Nếu em nguyện ý, tháng sau chính là hôn lễ của hai người chúng ta.”“Thật tiện cho anh, tôi còn chưa chơi đủ đâu! Tôi muốn du ngoạn thế giới sau đó mới suy nghĩ xem có nên gả cho anh hay không, ai biết được lỡ như tôi gặp một người tốt hơn anh thì sao?” Amy nghịch ngợm trừng mắt nhìn anh.“Em...... Em dám.” Jack có chút lo lắng nhưng lại không đủ lực uy hiếp.“Tôi dám thì thế nào? Thân thủ không tốt bằng tôi, bộ dáng cũng không đẹp, anh nói xem anh có chỗ nào hấp dẫn được tôi đây?” Amy nâng khuôn mặt nhỏ nhắn đầy khí phách buồn bực ôm chặt cô,“Thân thủ anh không đánh lại em nhưng sự dịu dàng của anh có thể cảm hóa em.” Nói xong, hôn lên sườn mặt của cô, quả nhiên, mặt Amy đỏ ửng, hung hăng trừng mắt nhìn anh, “ Coi như anh biết điều.”Ban đêm, trên giường trắng tinh trải đầy hoa, Tô Cẩm thay một bộ váy ngủ dài màu trắng, áo khoác bên ngoài trượt ra, vô cùng gợi cảm, cô ngồi ở trước bàn trang điểm, phía sau đã có một đôi tay bá đạo ôm lấy lưng cô,“Sau này, em chính là của anh, anh đã hoàn toàn có được em rồi.”“Em nhắc lại một lần nữa, em không phải thú cưng, em cũng không muốn bị anh nuôi dưỡng.” Tô Cẩm nhếch môi phản bác.“ Em không phải thú cưng của anh, em là thiên sứ anh nâng trong lòng bàn tay, vẻ đẹp của em cũng chỉ có thể để cho một mình anh thưởng thức.” Lãnh Mặc Phàm hôn vào hình xăm con bướm trên xương quai xanh của cô, da thịt trắng nõn bị người khác chạm vào, Tô Cẩm hơi híp mắt lại, ánh mắt mê ly quay đầu nhìn anh, Lãnh Mặc Phàm nâng cằm của cô lên, môi mỏng nhẹ nhàng hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô, Tô Cẩm cũng động tình, cô đứng lên, vươn tay sờ bờ vai của anh, nghênh đón nụ hôn mạnh mẽ của anh, tuy rằng đã có tiếp xúc thân mật từ sớm nhưng đêm nay, cô mới lần đầu tiên dịu dàng như một người vợ, giống như một cô gái nhỏ muốn được âu yếm.“Ưm.” Than nhẹ một tiếng, cơ thể Tô Cẩm đã bị ôm lấy, nhẹ nhàng đặt lên giường, nụ hôn cũng không hề dừng lại một phút nào, Tô Cẩm khép hờ mắt, người đàn ông trước mắt có gương mặt anh tuấn, vẻ bề ngoài mê người, đôi mắt thâm thúy đang nhìn cô, tỏa ra ánh sáng say lòng người, Tô Cẩm bị mê hoặc không nhịn được ôm chặt lấy lưng anh, áp người mình vào người anh, cô thật sự cảm giác được mình khát vọng anh cỡ Mặc Phàm trầm thấp cười, lại cố tình khẽ nâng người lên, không cho cô chạm vào, Tô Cẩm nhíu mày lại, đột nhiên hai chân kẹp chặt, lăn một vòng chuyển đổi vị trí, cô ở trên anh ở dưới, mà cô thì cười đắc ý, bá đạo mạnh mẽ công kích trước ngực anh, đôi môi đỏ mọng mang theo lửa nóng để lại từng dấu vết, Lãnh Mặc Phàm không khỏi sung sướng rên nhẹ, tùy ý để cô khi dễ, diễndaffnlle3;quys[do0n càng hôn xuống phía dưới, Lãnh Mặc Phàm càng cảm thấy tôn nghiêm của đàn ông sắp bị áp chế, hai tay anh kéo một cái, giành lại vị trí bên trên, không đùa nữa mà hung hăng hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô, như là muốn gián tiếp trừng phạt, mà bàn tay anh cũng từ từ đi xuống...Tháng năm ở nước Mĩ, xuân về hoa nở, ở đô thị phồn hoa, đúng là thời gian tốt nhất để dạo phố, Tô Cẩm thay đồ, mặc quần áo bình thường mát mẻ đi từ trên lầu xuống, mà cô vừa xuất hiện đã thấy hai mươi người đàn ông nam tử chỉnh tề đứng thành một hàng trong hoa viên, một người trong đó thấp giọng nói vào micro,“Phu nhân ra rồi, chuẩn bị xe.”Một dàn xe việt dã màu đen lập tức bao vây xung quanh một chiếc xe thể thao màu đỏ chờ ở ngoài hoa viên, trận thế này thật sự còn long trọng hơn so với khi tổng thống ra ngoài, lúc Tô Cẩm bước xuống bậc thang, cẩn thận vuốt ve bụng một cái, động tác này đã trở thành bản năng, bởi vì trong bụng của cô đã có một đứa bé hai tháng tuổi.“Phu nhân, mời lên xe!” Vệ sĩ cung kính tiến Cẩm gật đầu, ngồi vào ghế lái xe thể thao, ba chiếc xe việt dã phía trước lập tức mở đường, chạy ra khỏi hoa viên, trên đường lớn mấy chiếc việt dã lập tức lập thành một trận hình, bảo vệ kín đáo chiếc xe thể thao màu đỏ ở bên trong, mặc kệ mấy chiếc xe bên cạnh khác thúc giục, bọn họ đều không thay đổi, tài xế tức giận xông lên muốn mắng hai câu, nhưng mà khi nhìn thấy người đàn ông mặc đồ đen lạnh như băng trong xe việt dã, bọn họ liền ngậm miệng lại, nhanh chân rời rằng Lãnh Mặc Phàm giúp Tô Cẩm xóa mọi ghi chép phạm tội, nhưng vì để phòng ngừa, sợ kẻ thù trước đây của Tô Cẩm tìm tới cửa, cho nên, mỗi lần ra ngoài, chung quanh Tô Cẩm đều có ít nhất mười vệ sĩ âm thầm bảo vệ, đặc biệt với tình huống lúc này của cô thì Lãnh Mặc Phàm lại càng lo lắng tối, nằm ở trên giường, Lãnh Mặc Phàm cẩn thận dán tai lên bụng của cô,“Sao lại không nghe được tiếng tim đập.”“Đứa bé còn nhỏ như vậy, sao có thể nghe được? Anh làm ba ba nên bổ sung thêm kiến thức đi.”Lãnh Mặc Phàm nhếch môi cười, sao anh lại không biết? Chính vì sắp được làm ba nên vui sướng đến mức nói lung tung, anh mong muốn nhìn thấy kết tinh tình yêu của anh và cô ra đời cỡ nào chứ, bộ dạng của bé đáng yêu bao nhiêu!Tháng thứ mười hai, đây là tháng đầu tiên luồng khí lạnh thổi vào Mĩ, trong một tòa bệnh viện tư nhân cao nhất vẫn ấm áp như thường, bên ngoài phòng sinh, Lãnh Mặc Phàm đang ở lo lắng chờ sinh mệnh bé nhỏ ra đời, anh lo lắng đi qua đi lại, Jack đứng bên cạnh khuyên bảo không được.“Ông chủ, anh yên tâm đi! Bác sĩ giỏi trên toàn thế giới đều được mời đến, sao phu nhân có thể xảy ra chuyện được?”“Cậu vốn không hiểu được tâm trạng của tôi.” Lãnh Mặc Phàm thổi mấy sợi tóc bị rơi xuống, vẫn khẩn trương như cũ.“Toàn bộ công ty lớn như vậy, đều được anh xử lý thỏa đáng, vậy mà bây giờ chỉ là sinh con bình thường thôi lại khiến anh khẩn trương không chịu được.” Jack trêu lúc này, tiếng khóc nỉ non của trẻ con vang lên từ trong phòng sinh, lòng lo lắng của Lãnh Mặc Phàm cũng lập tức thả lỏng một chút, anh bước nhanh đến cửa, thấy y tá ôm một đứa bé đi ra,“Chúc mừng Lãnh tiên sinh, là một bé trai.”“Phu nhân tôi thế nào rồi?”“Phu nhân rất mạnh khỏe, đang nghỉ ngơi, anh xem thử đi, rất đáng yêu!” Y tá cười Mặc Phàm nhẹ nhàng nhận con trong tay y tá, nhìn cục thịt nhỏ trong lòng, trên mặt anh toát ra tình thương của cha, kích động và mừng như điên, anh cẩn thận ôm lấy, sợ mình cử động một chút sẽ làm nó ngã, ôm đến độ luyến tiếc không muốn buông xuống, y tá bên cạnh đành mở miệng nói, phải đưa đứa nhỏ đi tắm rửa, lúc này anh mới buông con ra, đẩy cửa đi vào phòng sinh, chỉ thấy Tô Cẩm đang nằm ở trên giường sạch sẽ nghỉ ngơi, sinh sản xong, cơ thể cô có chút suy yếu, nhưng vẫn xinh đẹp như cũ.“Là con trai, rất giống em, cám ơn em.” Lãnh Mặc Phàm hôn giữa trán cô một cái, kích động Cẩm mím môi cười,“Vậy thì nhất định sẽ rất nghịch ngợm.”“Vì sao?”“Bởi vì lúc còn ở trong bụng em đã đá em rất nhiều!” Tô Cẩm thầm oán nói.“Nghịch ngợm cũng tốt! Có người mẹ như em, còn sợ không trị được nó sao? Ngay cả ba của nó cũng bị trị đến ngoan ngoãn đây!”Tô Cẩm trừng mắt liếc anh một cái, lại có chút đắc ý, “Điều đó là đương nhiên.”Chỉ chốc lát sau, y tá ôm đứa trẻ đi vào, đặt vào trong lòng Tô Cẩm, đứa bé đúng là rất đẹp, lông mi thật dài rũ xuống, con mắt đen nhánh, mặt mày đơn thuần, đang híp mắt, vung bàn tay nhỏ bé đánh giá thế giới xa lạ này! Lãnh Mặc Phàm đặt mặt lại sát gò má Tô Cẩm cùng nhìn đứa bé trong lòng cô, trong mắt cũng đầy ý cười hạnh - -HOÀN Cô là một nữ sát thủ rất có năng lực thuộc tập đoàn sát thủ, kiêu ngạo, tao nhã, tự tin, luôn nhận những nhiệm vụ nguy hiểm cấp cao, tính tình biến thái cuồng nhiệt, đàn ông, đối với cô mà nói tiện tay thì sẽ có, bất kể là quý công tử, hay hoàng tử, hay các soái ca và cũng có thể là những người đàn ông mạnh là tổng giám đốc của tập đoàn Lãnh thị, một tập đoàn đa quốc gia, lãnh khốc, âm u, phúc hắc, nhân vật được cả hai giới thiện ác hắc bạch cung kính như Phật, đàn bà, chỉ cần anh ngoắc tay một cái sẽ có vô vàn người chạy đến, bất kể là siêu minh tinh hay người mẫu xinh đẹp, đứng ở top đầu, anh chỉ cần muốn là được. Có nhiều tiền như vậy, nên dùng như thế nào, mới có ý nghĩa?Hai người tự tin hết sức, tự kỷ cực độ, lại có nét tương đồng là sự cuồng vọng. Nếu ở cùng một chỗ, sẽ có kết quả gì?Một lần trong khi thực hiện nhiệm vụ, cô lựa chọn anh làm mục tiêu để lẫn vào yến hội, đêm hôm đó, cô xinh đẹp quyến rũ, phong tình bắn ra bốn phía, ưu tú mười phần, ngăn đón anh từ xa, ở trên người anh thực hiện đủ loại hấp đêm đó, vừa lúc anh đang thiếu một cô bạn gái, đối mặt với sự chủ động, đưa đến tận miệng của cô gái xinh đẹp kia, anh không hề cự tuyệt, biết rõ cặp mắt này tiềm ẩn rất nhiều nguy hiểm, nhưng anh vẫn dẫn cô tiến vào yến hội, bởi vì, đối với cô, anh nảy sinh cảm giác thú đêm đó, màn đấu súng kịch liệt diễn ra trong yến hội, một mình cô đối đầu với mười người, ung dung tự tại. Khi nhiệm vụ kết thúc, thời điểm cô định rời đi, lại bị hai tên áo đen ngăn lại."Không muốn chết thì tránh ra." Cô lạnh lùng nheo mắt, tức giận bừng bừng."Tiểu thư, theo lời của tổng giám đốc, hiện tại, cô nên báo đáp ngài ấy." Hai áo đen bình tĩnh nghiêng đầu nhìn chiếc xe màu đen cách đó không xa, khóe miệng nở nụ cười mê người, "Nói với hắn một tiếng, hắn không có tư cách.""Vậy xin đắc tội." Hai tên áo đen tiến lên, cô ra trận với hai bàn tay không, lại phát hiện sự tình có vẻ nghiêm trọng hơn, đầu của cô bắt đầu choáng gì? Đáng ghét, cái tên đàn ông thúi này, sao lại động tay chân với mình chứ?Lúc cô tỉnh lại, có hai người đang nằm trên chiếc giường rộng, đang tiến hành một bộ phim hành động mà thiếu nhi không nên xem, cô trình diễn màn dạng chân hình chữ Đại - chơi đùa rất vui vẻ, còn một người đàn ông đè lên người cô, hướng về phía cô, nở nụ cười đắc ý, "Tiểu thư, tôi làm ăn không thể để lỗ vốn.""Thả tôi ra, tôi sẽ hầu hạ anh thoải mái hơn." Cô nhíu mày, không hề hứng như chịu đựng sự khiêu chiến, anh buông cô ra, xem cô gái kiều mỵ, khó bảo trước mắt. Anh tà mị nhếch môi, hưởng thụ trò chơi thuần phục thú người ở trên giường, kịch liệt chiến đấu, đàn bà ngoan độc, đàn ông tà ác, từ trên giường rồi xuống dưới giường, khiến người ta phải bội phục, mãi đến khi cô bị anh chặt chẽ đè trên mặt đất, một trận địa khác lại sắp được triển ngắn đặc sắc"Làm người phụ nữ của tôi.""Anh xác định trái tim của mình rất khoẻ." Cô cười lạnh nhìn anh."Chỗ mạnh mẽ và lạnh nhạt nhất của tôi, là trái tim." Anh nheo mắt trả lời."Phải xem tâm tình." Cô khinh thường xoay người đi."Trừ tôi ra, không được lại gần bất kể tên đàn ông nào hết.""Anh xác định bản thân mình có thể thỏa mãn được tôi?" Cô nhíu nhíu mày, theo bản năng hướng tới nơi nào đó, cực kì hoài nghi."Có thể." Anh tự tin hôm đó, anh liễu mạng thực hiện một đêm tám lần."Thu tay lại đi! Chúng ta kết hôn?""Kẻ thù của em ở khắp nơi, anh khẳng định mình có năng lực bảo vệ em chứ?" Cô đón đầu, trong mắt loé ra vẻ hạnh phúc."Ở bên cạnh tôi, em sẽ được an toàn." Anh nhếch lần đi đâu, đằng trước và phía sau cô, cũng có không ít hơn 20 người bảo vệ bậc cao đi theo thù của cô chính là kẻ thù của anh, dù ở chân trời góc biển, anh cũng sẽ đuổi giết.

bà xã của thủ lĩnh sát thủ