Hai ngày sau, Triển Du theo Nam Khôn đến Xích Thủy. Bởi vì thân phận thay đổi, một lần nữa trở lại, vương quốc vũ khí tràn ngập thần bí, khiến mọi người phải chùn bước này, trong lòng Triển Du đã không còn tràn đầy phòng bị như lần trước nữa, hiện giờ trong lòng cô không còn phần tử khủng bố, cũng Truyện Bà Xã, Em Không Ngoan của tác giả Phác Hi xoay quanh một cuộc trò chuyện đầy kịch tính nhưng cũng không kém phần dễ thương của nhân vật nữ chính. Cô luôn nhạy bén, trả lời khéo léo trước những tình huống do anh đưa ra, vì thế đôi khi cuộc đối thoại đạt đến cao trào nảy lửa! cash. Hai năm sau, Xích ThủyVào tối một ngày mùa hè, vườn hoa nhà họ Nam vẫn muôn hoa khoe sắc như trước, lá xanh điểm vào tầm mắt là trong một màu xanh um chợt có một vài khóm hoa đỏ tươi, chói mắt cơn gió nhẹ thổi qua, cả vườn hoa ngát hương làm cho người ta vui vẻ thoải hôm qua Triển Du và mấy người Mục Hàn vì phá hệ thống phòng ngự của một căn cứ của tổ chức khủng bố ở Nam Phi mà tăng ca đến rạng sáng, buổi sáng từ thành phố B bay đến Xích Thủy vẫn ở cùng con, lúc này đang nhàn rỗi, đang tranh thủ thời gian trốn trong vườn hoa nằm trên ghế ngủ gật. Tiểu Thạch Đầu chạy chơi một vòng quanh bồn hoa, khi trở về trên tay cầm một con ốc sên nhỏ, từ xa đã hưng phấn gọi “Mẹ, mẹ xem này!”Triển Du nghe thế mở mắt ra, thấy trên bàn tay mập mạp của bé có một con ốc sên đang chậm rãi ngọ nguậy bò lên đầu ngón tay bé, chợt cảm thấy nhức đầu, vì vậy bèn lừa gạt bé “Bảo bối ngoan nào, mau thả nó ra đi, lát nữa mẹ nó tìm không thấy nó sẽ rất sốt ruột đấy.”“Vậy sao.” Tiểu Thạch Đầu như đã ngộ ra điều gì, tuy trong lòng không muốn nhưng cũng nghe lời xoay người chạy đích của Triển Du đã đạt được, đang chuẩn bị nhắm mắt lại ngủ tiếp, ai ngờ một lát sau, lúc Tiểu Thạch Đầu trở về chẳng những trong tay không ít đi mà còn có thêm hai con ốc sên nữa, bé cất giọng nói giòn giã mang theo chút mừng rỡ “Mẹ, con bắt cả ốc sên bố và ốc sên mẹ lại đây này!”Triển Du “…” Hôm nay lại là mười lăm, buổi tối sẽ có tiệc gia đình, những người lớn đang ở trong phòng khách nói chuyện Thạch Đầu, Nam Vũ cùng một vài đứa trẻ nữa trong nhà họ Nam đang chơi trò chơi hỏi đáp bên cạnh, Nam Vũ đã tám tuổi đương nhiên là anh cả của các bé kiêm luôn thầy giáo, cầm một tập tranh trẻ em mở ra, làm ra vẻ hỏi “Nếu như gặp phải người xấu, các em phải làm sao nào?”Nam Linh trả lời rất chắc chắn “Phải la cứu mạng.”Nam Cẩn suy nghĩ, nói “Phải gọi 120 báo cảnh sát.”Tiểu Thạch Đầu ném cho bé một cái bánh bao chiên, cải chính “Số điện thoại để báo cảnh sát là 110.”Nam Vũ “…”Một lúc sau, Nam Vũ lại hỏi “Người xấu giống như sói xám lớn, vậy sói xám lớn thích bắt đứa trẻ thế nào? Đứa trẻ trốn một mình, hay là một đám trẻ cùng nhau chạy?”Mọi người đều nói đứa trẻ trốn một mặt Nam Vũ mừng rỡ “Thông minh, vậy các em biết tại sao không?”Nam Cẩn giành trả lời “Bởi vì một đám trẻ nhiều quá, sói xám lớn ăn không hết.” Tiểu Thạch Đầu chỉ tiếc rèn sắt không thành thép vỗ đầu bé một cái “Ngu ngốc! Ăn không hết thì không biết đóng gói lại sao?”Nam Vũ “…”Lúc sắp ăn cơm Nam Khôn mới xử lí xong công việc trở về từ thành phố G, Tiểu Thạch Đầu nghe thấy ba gọi mình lập tức mừng rỡ nhào Khôn ôm lấy con, in một cái hôn lên gương mặt nhỏ nhắn mềm mại của bé, giọng ấm áp hỏi “Bảo bối hôm nay có nhớ ba không?”“Có nhớ có nhớ.”Cậu nhóc chớp chớp đôi mắt to “Ba ba, hôm nay con phá hỏng mô hình máy bay F7 rồi lại gắn lại như cũ nha!”Cậu nhóc mơ mộng được làm phi công, vì sớm thỏa mãn giấc mộng của bé nên gần đây Nam Khôn đưa không ít mấy món đồ mình sưu tầm được cho bé phá kia mỗi lần người nào đó tháo ra xong, dù có gắn lại vẫn bị thiếu đi vài thứ linh vậy, Nam Khôn có hơi hoài nghi “Con không ném linh kiện đi chứ?”Tiểu Thạch Đầu lắc đầu như trống bỏi, giọng điệu có vẻ đắc ý “Không có” Nam Khôn tin là thật, khích lệ “Con ba thật lợi hại.”Hàng mi Tiểu Thạch Đầu lại chớp chớp “Nhưng mà bị thừa ra vài cái.”Nam Khôn ặc! Cái thằng nhóc này lấy mình làm trò cười!Buổi tối khi tắm xong, cậu nhóc đưa đôi mắt trông mong nhìn Triển Du “Mẹ à, đêm nay con có thể ngủ cùng mẹ được không?”Nam Khôn ở bên cạnh nhẹ nhàng giáo dục bé “Bảo bối con đã sắp ba tuổi rồi, muốn làm nam tử hán phải ngủ một mình.”Tiểu Thạch Đầu bĩu môi yếu ớt phản bác “Ba à, ba cũng lớn như vậy rồi, vì sao không ngủ một mình?”Nam Khôn “…”Sáng ngày hôm sau, bức màn đóng kín che khuất ánh mặt trời sáng lạn ngoài cửa sổ, trong phòng yên tĩnh không tiếng giường lớn mềm mại, Triển Du cuộn người trong lòng Nam Khôn, ngủ rất thoải giờ cô đã không còn hành động cùng tổ như trước kia nữa, mỗi buổi sáng đồng hồ sinh học trong cơ thể đến đúng giờ sẽ đánh thức cô. Hàng lông mi Nam Khôn giật giật, đã thức giấc nhưng không mở mắt ra, lười biếng vuốt ve da thịt mềm mại của Triển tháng trước sau khi người nào đó được thăng chức thì mỗi ngày đều rất bận rộn, bình thường hai người bọn họ cũng khó có thể gặp mặt, càng không nói đến chuyện thân mật gì đó, tối hôm qua thật sự rất vất vả mới bắt được cơ hội, kết quả không biết do hắn quá dịu dàng hay Triển Du quá buồn ngủ, làm được nửa đường cô lại ngủ tђเếק đi!Giờ phút này, xúc cảm ấm áp nhẵn nhụi làm dụ ∀ọηg ngủ say trong cơ thể hắn thức tỉnh, hắn cũng không khắc chế mình nữa, chậm rãi nghiêng người, hôn Du tỉnh lại trong nụ hôn dày đặc như kiến bò của hắn, vừa mở mắt ra đã trông thấy “động vật to lớn” nhiệt tình đánh hoàn toàn không giãy giụa, ngược lại mỉm cười đưa tay ôm cổ Nam Khôn, rất tự nhiên đáp lại yêu dâng trào, bọn họ âи áι một cách thuần lưỡi linh hoạt tiến quân thần tốc, xâm nhập vào trong miệng Triển Du, bắt đầu tùy ý trở mình quấy Khôn bá đạo làm nụ hôn càng thêm sâu Du cảm thụ được hơi thở ồ ồ nóng bỏng của hắn, khóe môi nhếch lên, vươn tay ôm lấy cổ hắn đáp khí dần dần nóng lên, hai người quay cuồng thở dốc trên chiếc giường rộng lớn, tận tình chơi đùa. Khúc dạo đầu dài dòng đi qua, Nam Khôn nắm hai cổ chân Triển Du mở chân cô thành hình chữ M, chen vào cơ thể kết hợp của hai người tạo thành một cảnh tượng kiều diễm, cứ như vậy hiện lên rõ ràng trước mắt Nam Khôn, khiến máu trong cơ thể hắn sôi là lần đầu tiên hai người họ làm chuyện này ban lòng Triển Du có chút không quen, ngay cả ngón tay cũng đỏ ửng, cô đưa tay che chắn tầm mắt của mình lại, cắn môi không dám lên Khôn dụ dỗ nửa ngày cũng không thấy cô bỏ ra liền bắt đầu làm chuyện xấu, sau khi rời khỏi thì nửa ngày sau cũng không thấy đi Du có chút sốt ruột, vừa lấy tay ra quan sát tình hình thì cậu em nhỏ nóng bỏng lại hung hăng tiến vào.“Ôi…”Triển Du vẫn chưa kịp hít thở thì vòng eo cường tráng của Nam Khôn đã như ngựa tiến lên, động tác nhanh cực kì.“Em yêu, thoải mái không?” Nam Khôn nhìn cô, ánh mắt ngập tràn vẻ mê luyến cùng khát vọng không hề che Du “Ừm” một tiếng, giọng run run khích lệ “Có thể sâu hơn một chút nữa…Á!”Cô đã lên tiếng, đương nhiên Nam Khôn sẽ cố gắng thỏa mãn cô, vì vậy vòng eo khỏe mạnh càng ra sức hoạt động.“Ưm…”Khoái cảm làm cho người ta phát điên lan tràn ra toàn thân, gương mặt Triển Du nóng bừng, muốn giãy giụa nhưng lại mâu thuẫn nắm chặt cánh tay người đàn ông kia, mệt mỏi chống đỡ cho đến khi hết sức chỉ có thể mê loạn thừa nhận, sau đó chậm rãi rơi vào tay giặc để cho mình sa vào chiếc Ⱡồ₦g giam tính phúc người đàn ông này giăng ra vì mình.“Bảo bối” Tiếng thét chói tai của Triển Du khiến cho dụ ∀ọηg của Nam Khôn càng hưng phấn bừng bừng, hắn cúi đầu đặt xuống mặt cô những nụ hôn tuyệt hảo, bên dưới vẫn hung hăng chiếm giữ, một sau càng thêm sâu hơn so với lần trước, vật cứng rắn lần lượt đi vào chỗ sâu nhất, chạm vào điểm mẫn cảm, khiến Triển Du không ngừng ngâm nga, nói năng lộn xộn, “Ông xã, em sắp không…a a a!”“Chịu được không?” Nam Khôn cảm thấy thân thể cô khác thường, lại không muốn để cô lên đỉnh nhanh như vậy, cúi đầu dịu dàng ngậm lấy nụ hoa đã đứng thẳng của cô, nhẹ nhàng trấn an mà ʍúŧ lấy, phía dưới cũng dần dần giảm tốc độ, bắt đầu chậm rãi lui ra ngoài.“Đừng mà…” Triển Du đang lơ lửng trong khoái cảm, hoàn toàn không ngờ tới Nam Khôn lại đột nhiên “lui binh”, cảm giác trống rỗng xẹt qua trong cơ thể, cô vô thức vươn tay nắm lấy hông Nam Khôn, kéo hắn lại gần mình, giọng mềm nhũn, “Ông xã, đừng rời bỏ em.”Việc này đã kích thích đến Nam Khôn, thiếu chút nữa hắn đã không giữ được, cơ thể căng cứng, Ⱡồ₦g иgự¢ dày rộng phập phồng kịch dùng giọng run rẩy nói “Em yêu, tự em cử động được không?”Nói xong hắn liền ôm vòng eo nhỏ nhắn của Triển Du nhấc cô lên, tự mình chậm rãi nằm xuống, để cho cô “tự cưỡi lên ăn”.“Trời…sâu quá…ông xã…hic hic…” Triển Du cắn răng thẳng eo, cảm thấy hai lạng thịt của Nam Khôn đang đánh vào chỗ sâu nhất của mình, có chút khó chịu, cô muốn nhấc người lên một chút nhưng lại bị Nam Khôn dịu dàng kéo xuống.“Ngoan nào, nắm lấy tay anh, cử động đi.”Có thứ để chống, Triển Du bắt đầu chậm rãi di động, cảm xúc trên mặt không biết là sung sướng hay thống cảm dời non lấp biển kéo đến, trong lòng Nam Khôn rung động khó nhịn, không kìm lòng được nói “Bảo bối em giỏi quá.”“Hic…ông xã…” Gương mặt Triển Du toàn một vẻ kiều diễm, động tình gọi người đàn ông kia.“Bà xã…” cảm giác bị chặt chẽ bao lấy khiến Nam Khôn cũng sắp không cầm giữ được buông tay Triển Du ra, vịn lấy ௱ôЛƓ cô, bắt đầu chủ động di cảm cùng kích thích lan tràn bốn phía trong cơ thể, bụng Triển Du dần dần buộc chặt, phóng túng đung đưa cùng tiết tấu của Nam cứng nóng bỏng không ngừng ra vào con đường hẹp của cô, cô khó khăn hô lên “Á! Không được, ông xã, chậm một chút…”Nam Khôn vươn tay xoa nắn bộ иgự¢ trắng nõn của cô, thở gấp nói “Tới rồi sao?”“Hu hu…ông xã, em…em không chịu được, chậm một chút…”Triển Du cảm giác mình sắp ૮ɦếƭ Khôn cũng sắp đến cực điểm, hung hăng hôn lên môi cô, nhiệt tình dây dưa, động tác vừa thô lỗ vừa dịu dàng.“Ông xã…hu hu…” Tiếng thét của Triển Du bị môi Nam Khôn chặn lại, trong khi thở dốc kịch liệt, cô lên đến phút chốc Nam Khôn cũng siết vòng tay lại, như một con dã thú nổi giận dùng lực hôn ʍúŧ cô, thân dưới mãnh liệt đưa cùng gầm nhẹ một tiếng, run rẩy giải phóng trong cơ thể Triển Du.“Ôi…” Triển Du rúc vào đầu vai hắn, dư vị qua đi lại bị người đàn ông này đưa đến ngọn núi khác, quả thật làm cho người ta muốn ngừng mà không được.“Bà xã…” Nam Khôn nhẹ nhàng vỗ vỗ tấm lưng lấm tấm mồ hôi của cô, mê muội hôn lên môi cô, tư vị trong lòng thật sự là tuyệt không thể cảm mãnh liệt qua đi, Triển Du cảm thấy mỏi mệt lại thỏa mãn, nhẹ nhàng "Ừm" một tiếng, chờ Nam Khôn nói câu Khôn ghé vào tai cô, như gần như xa hôn vài cái mới nói nhỏ “Anh yêu em.”Triển Du giật mình, môi lập tức khẽ cong lên, thân mật cọ qua cọ lại cổ hắn “Em cũng yêu anh.”Ngoài cửa, đã thức dậy rất lâu, Tiểu Thạch Đầu vốn định tới gọi ba mẹ thức dậy mang vẻ mặt ngây thơ trong sáng nói “Chú Đông, ba mẹ đang làm gì thế?” Bé nghe thấy mẹ đang khóc, mà sao mẹ lại phải khóc? Chẳng lẽ mẹ bị ba đánh vào ௱ôЛƓ sao?A Đông vạn năm vẫn mang bộ mặt poker rốt cuộc cũng thấy xấu hổ “Bọn họ đang bồi dưỡng tình cảm.”Tiểu Thạch Đầu bụng đầy hiếu kì “Cái gì là bồi dưỡng tình cảm? Đánh nhau sao? Con nghe thấy mẹ đang khóc, con muốn gặp mẹ.”A Đông thấy thế vội vàng bụm miệng bé lại “Tiểu Thạch Đầu, ngoan nào, đừng vào quấy rầy bọn ho, chú cùng cháu xuống dưới ăn điểm tâm nhé.”Nói xong anh ta liền ôm người dùng tốc độ hỏa tiễn bay xuống khi xuống lầu có đồ ăn, cậu nhóc cũng tạm thời ném vấn đề ba mẹ bồi dưỡng tình cảm sang một Đông nhìn dáng ăn say sưa của bé, còn tưởng rằng sự chú ý của bé đã hoàn toàn bị dời đi, thật sự rất vui mừng, tâm trạng cũng thả quả Tiểu Thạch Đầu ăn sáng xong lại bắt đầu đặt câu hỏi “Chú Đông, vừa rồi sao mẹ lại phải nói chậm một chút?”Chẳng lẽ ba ba thật sự đang đánh mẹ?!Càng nghĩ càng không yên lòng, Tiểu Thạch Đầu trượt xuống đất “Không được, con phải đến giúp thôi!”“…” A Đông chỉ cảm thấy đầu to lên như cái đấu ai tới đây mà chịu trận cái tên nhóc ranh này xoay cho chóng mặt dùm đi! Tác giảPhác Hi Thể loạiTruyện Ngôn Tình , Truyện Sắc , Truyện Sủng NguồnSưu Tầm Tình trạngHoàn Thành Lượt đọc34623 Cập nhật27/12/2014 Truyện Bà Xã, Em Không Ngoan xoay quanh những cuộc trò truyện đầy kịch tính nhưng rất đáng yêu của nữ nhân vật nhạy bén sẵn sàng ứng phó các tình huống anh đưa ra, những cuộc đối thoại có khi đạt đến cao trào nảy lửa!Cùng theo dõi truyện để có những giây phút thư giãn xem cặp đôi này như thế nào nhé. Chương mới cập nhật Bà Xã, Em Không Ngoan Danh sách chương Bà Xã, Em Không Ngoan Đánh giá từ 101 lượt Chắc hẳn bạn đọc yêu thích truyện đã quá quen thuộc với hình ảnh những câu chuyện đầy bá đạo, phúc hắc; những câu chuyện mang theo âm hưởng có chút ngược lại thấm đẫm tình cảm, vẫn là yêu thương, vẫn là những thăng trầm mà mỗi người đều phải vượt qua. Truyện Bà Xã, Em Không Ngoan là một truyện với mô típ đầy ấn tượng ấy, đặc sắc lại mang nét cuốn hút nhân nói con người ai cũng thích liếm mút gì đó. Triển Du nói khó trách kẹo que đã bán chạy nhiều năm vẫn có thể đứng thẳng không ngã. Nam Khôn nói khó trách anh vừa nhìn thấy bốn lạng thịt trước ngực em đã thấy ngứa miệng. Triển Du nói anh không biết xấu hổ đến chó cũng phải ngại, mấy thứ anh nói có khác gì sở thích của chó hả!Vĩ nhân nói sự tồn tại của một sinh mạng là ở sự vận động. Triển Du nói mà vận động là phải kiên trì. Nam Khôn nói cho nên mỗi lúc trời tối anh luôn kiên trì vận động. Người xem nói nhưng mà không tính vận động trên giường!!!Chuyên gia súng ống đạn dược với cảnh sát chìm xinh đẹp độc hồi ác mộng, một hồi hạnh phúc, cuối cùng là chuyện gì xảy ra? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì ? Cô và anh mãi cứ như thế này sao? Truyện Bà Xã, Em Không Ngoan sẽ nói cho bạn biết, bạn cũng có thể tìm đọc những truyện khác cùng thể loại như Giao Dịch Hàng Tỷ Tà Thiếu Xin Dùng Chậm, Thiên Tài Bảo Bối Tổng Tài Không Được Đụng Mẹ Ta, Vợ Trước Của Tổng Giám Đốc Máu Lạnh,... Đêm lạnh như nước, phòng khách của nhà họ Triển vẫn sáng đèn, cả căn phòng ấm Du tắm rửa xong, đang ở trong phòng dọn dẹp, Nam Khôn ngồi nói chuyện phiếm với ba Triển trong phòng nào đó trời sinh chính là cao thủ xem xét thời thế, kiến thức phong phú cùng với giáo dục tốt lại cung cấp lợi thế cho hắn, rất thuận lợi dụ dỗ khiến cho ba Triển cực kì vui vẻ, tâm tình những chuyện từ nam chí bắc với hắn đúng là rất thú vị. Thẳng đến 0 giờ, Triển Du thấy đã quá trễ, sợ sức khỏe của ba không chịu được nên thúc giục ông đi ngủ, ba Triển vẫn còn chưa thấy thỏa Triển vừa đi thì Nam Khôn đã lập tức “lộ nguyên hình”, ôm lấy eo Triển Du, đẩy vào phòng ngủ, đá cửa phòng vào, ép người lên ván cửa, không đầu không đuôi gì đã hôn một tuần lễ không gặp, nỗi nhớ trong lòng rất dày, lúc này lại chỉ còn thế giới hai người, hắn cũng không muốn khắc chế mình nữa, hai tay ôm chặt lấy Triển Du, bá đạo ngậm mút môi Triển Du, đầu lưỡi công thành đoạt đất, mang theo sự đói khát khó nhịn, đi sâu vào tới Du bị hắn giam cầm trong cánh tay và lồng ngực, chỉ cảm thấy khí thế cùng sức lực mạnh mẽ đang bao phủ, khiến cho người ta hoa mắt chóng mặt lại an tâm khó hiểu. Thân thể dán kín kẽ vào nhau, vô cùng chặt chẽ, cô cũng không giãy giụa nữa, chỉ giật mình một lát rồi bắt đầu dịu dàng đáp lại mềm kề nhau, nụ hôn nồng nhiệt như lửa, triền miên mấy tay nóng hổi của Nam Khôn vuốt ve lưng Triển Du, khơi lên một ngọn lửa tình, thiêu đốt thân thể Triển luồn vui sướng từ bụng dưới truyền đến, Triển Du mềm cả người, hô hấp có chút khó khăn, khẽ đẩy bả vai Nam Khôn này Nam Khôn mới buông lỏng môi cô ra, chống lên trán cô thở hổn hển, đôi mắt đen láy như cất giấu cả một hồ nước sâu, trong lơ đãng lại dấy lên một cảm xúc rung động, đủ đến khiến cho lòng Triển Du say Du ôm lấy cổ hắn, rồi lại nghịch ngợm cắn hắn một ngụm, trêu ghẹo “Ngay cả bí mật thích sưu tầm mấy chuyện đông tây nam bắc của sư trưởng Triển mà, xem ra trước khi đến đây đã vụng trộm đi học rất nhiều khóa nhỉ, Tứ gia anh thật là càng ngày càng tiến bộ nha.”Nam Khôn mím môi cười “Đúng là đã học rất nhiều khóa, không phải thực tế đã rất hữu dụng sao.”Căn bản không cần phải nịnh nọt ba Triển, nụ cười trên mặt Triển Du mới chính là món quà hối lộ tốt nhất cho Du cười ranh mãnh “Có phải cảm thấy ba em đặc biệt không có tính khiêu chiến không?” Chỉ như vậy đã dễ dàng vượt qua kì kiểm tra Mẫn lầu trên có bạn trai, chú Chu lật tung tổ tiên ba đời nhà người ta lên để điều tra, vậy mà sư trưởng Triển nhà cô ngay cả thân phận tuổi tác của người ta còn chưa nghe xong đã chắp tay tặng thẳng cô cho người ta, cuối cùng còn an ủi người nào đó không cần phải thấy áp cũng lên vài lần rồi, hắn còn có thể áp lực cái rắm gì Khôn nói “Không phải bác ấy không có tính khiêu chiến, là do bác ấy đã nhìn thấu, lại quá hiểu em.”Cho nên mới vô điều kiện ủng hộ mọi quyết định của em như vậy.“Cũng bởi vì từ nhỏ đến lớn em chưa từng làm cho ông ấy thất vọng, cho nên ông ấy mới tin tưởng vào ánh mắt của em.” Ánh mắt Triển Du không khỏi đắc ý, nhìn Nam Khôn hơi nhếch môi cười, giả vờ uy hiếp “Đồng chi Nam Khôn, anh cũng đừng làm cho em thất vọng nha, bằng không…”"Bằng không thế nào?" Nam Khôn nâng mông cô lên, một tay bế cô lên, cười tủm tỉm nhìn một lát, hắn áp Triển Du lên Du cũng không giãy giụa, thuận theo ôm lấy cổ hắn, cười xấu xa nói “Bằng không em sẽ hái hai lạng thịt kia của anh xuống làm cầu đá!”Nam Khôn liệt lực áp chế ý đồ, hôi khẽ nhếch lên, sáp lại gần khẽ nói bên tai cô “Đã hơn một tuần lễ, hiện giờ hàng tồn của nó tràn đầy rồi, nhất định là hơn hai lạng, không tin em cứ kiểm hàng xem.” Nói xong hắn liền lấy tay Triển Du đặt lên chỗ kia của Du sờ phải thứ nặng trịch mềm nhũn kia, thoáng cái mặt đỏ ửng “A a a…lưu manh!”Rốt cuộc Nam Khôn cũng cười thành tiếng, tiếng cười dịu dàng thuần hậu lại tươi mát, còn say lòng người hơn cả rượu ngon, Triển Du nhìn đôi mắt đen tràn ngập ý cười của hắn, không khỏi thất thần, ánh mắt kìm không được toát lên vẻ dịu dàng cùng si sao Nam Khôn chịu được cô nhìn mình chan chứa tình cảm như vậy, sóng triều trong lòng cuồn cuộn, hắn âm thầm hít vào một hơi, một giây sau rốt cuộc thành công hóa thân thành sói, tìm đến môi Triển Du rồi hung hăng hôn lưỡi linh hoạt mềm mại xâm nhập, quyến rũ Triển Du, mút cắn đều không hề kiêng nể hôn này quá mức nồng nhiệt, còn mang theo vẻ phách đạo không nói nên lời, trong khoảnh khắc đã cuốn Triển Du vào cảm giác khoái cảm quen bị động thừa nhận sự nhiệt tình của người đàn ông này, ánh mắt hiện lên vẻ thỏa mãn vui thích toát ra từ nội tâm, nụ cười nhu hòa chậm rãi tràn ra từ đôi mắt thuần khiết sáng ngời của cô, vẻ đẹp thanh khiết như hoa sen làm động lòng người, thấy thế máu sói của Nam Khôn sôi trào, càng động tình khó nhịn, hận không thể hòa cô vào cơ thể mình ngay tức khắc, triệt để hợp làm một với ôm Triển Du trở mình, bàn tay nóng bỏng quen việc dễ dàng khai trừ quần áo của Triển khí kiều diễm, tràn ngập hương vị ấm áp thư này Nam Khôn có vẻ gấp gáp, cũng không thèm đầy đủ khúc dạo đầu, người ta đã mười ngày không làm, lại đang ở tư thế cưỡi ngựa, lúc tiến vào Triển Du chỉ cảm thấy vật nóng hổi kia hoàn toàn chưa cho cô thời gian thích ứng, thoáng cái đã đạt tới chiều sâu chưa từng có trước thống khổ khẽ kêu một tiếng, nhấc người lên theo phản mà mật đạo non mịn lại như keo dán vây chặt lấy vật hùng hổ đầy lực của Nam Khôn, làm cho khoái cảm cực lạc nổ tung trong cơ thể Nam Khôn, máu trong cơ thể nóng chảy như nham thạch, thiêu cháy thần kinh của hắn.“Triển Du…”Giờ phút này hắn làm gì còn biết kiêng nể, phát ra một tiếng thở dài thỏa mãn sau đó nhẹ nhàng bắt lấy eo Triển Du, ngăn không cho Triển Du lâm trận lùi bước, cũng không có hành động gì, dùng nụ hôn ngọt ngào miên man trấn an cô, hai tay không ngừng vuốt ve bộ ngực yêu kiều của cô, thuần thục trêu óc Triển Du hỗn loạn, sau khi nghe người đàn ông kia gọi tên cô thì giao cho hắn tất cả sự tín nhiệm lẫn dung khi nơi ẩm ướt mềm mại thích ứng với Nam Khôn, loại cảm giác được lấp đầy dần dần thay thế cho sự đau đớn lúc Du ôm cổ hắn, nói khẽ “Động tác nhẹ một chút.” Đừng có phiền đến sư trưởng Triển ở cách Khôn hôn lên mặt cô, dùng hành động đáp thở dốc mỏng manh xen kẽ với tiếng tim đập mạnh mẽ làm cho cảnh hoan ái trong căn phòng được phủ lên một hương vị ôn tình lại hương Nam Khôn vuốt ve dọc theo lưng cùng eo của Triển Du, nhiệt tình khai phá cơ thể mẫn cảm chỉ thuộc về hắn.“Á…” cảm giác khoái cảm quen thuộc dâng lên từ dưới bụng, Triển Du khó nhịn kêu một tiếng “A Khôn…”“Ổn không.” Hai gò má Nam Khôn cũng ửng hồng, gân xanh xuất hiện trên trán, hiển nhiên cũng đang rất khổ sở.“Ừm”Nam Khôn đang chờ lời này của cô, cô vừa dứt lời thì hắn đã như khó có thể kìm chế được bắt lấy tay cô đưa lên đỉnh đầu, khàn khàn nói “Em yêu, anh sẽ hơi nhanh một chút, nếu em không thoải mái thì hãy nói ra.”“Rất thoải mái, có thể nhanh hơn một chút, ưm…”Một cơn sóng ập tới, làm cho toàn thân Triển Du mềm nhũn, cô vô lực nằm sấp trên lồng ngực dày rộng của Nam Khôn, nhìn thấy hạt đậu cứng rắn đứng thẳng trước ngực Nam Khôn càng thấy gợi cảm, giật mình không nhịn được há miệng ngậm lấy mà mút.“A…” hạt đậu bị bao vây khiến trong nháy mắt toàn thân Nam Khôn không thể khống chế được mà run rẩy, cậu nhỏ đang lấp đầy Triển Du trong nháy mắt càng to trướng, hắn nâng mặt Triển Du lên hung hăng hôn lên một cái, thở gấp nói “Em yêu đã có lá gan châm lửa thì chắc hẳn em cũng có bản lĩnh dập lửa cho anh đúng không.”“…” Vừa rồi cô chỉ không kìm lòng được, không có nghĩ nhiều như Khôn không đợi cô nói nữa, vật cứng rắn tăng tốc ma xát vào nơi mềm mại ướt át của Triển Du không ngừng xâm nhập.“Ưm…” Triển Du khẽ ngâm một tiếng, sự tấn công hung hãn của người đàn ông kia cuốn cô vào dòng nước xoáy mãnh liệt không nói nên độ trong phòng như đang không ngừng tăng lên theo xúc cảm của hai người, lửa nóng dần dần kéo đến làm cho người ta không thể chịu đựng thật chứng minh giờ đây bất kì lời nói nào của Triển Du với Nam Khôn đều là một liều thuốc kích thích hữu hiệu, khơi gợi xuân tình tràn đầy trong ánh mắt Nam Khôn một cách đơn giản, ngọn lửa trong lòng lại càng bốc lên cao vạn trượng. Triển Du bị hắn xâm nhập khiến cho thần trí có hơi hoảng hốt, hai mắt đẫm lệ mê ly nhìn không gian chỉ còn lại ý loạn tình mê như gió táp mưa rào cùng với hoan ái kịch Khôn ôm cô thay đổi đủ tư thế, một lần nữa đè Triển Du xuống, giống như một con mãnh thú đã đói khát lâu ngày, điên cuồng tấn loại rung động chưa bao giờ có nổ tung trong lòng, Triển Du kích động ôm lấy lưng của hắn, chỉ cảm thấy thứ đang chôn sâu trong cơ thể đang ra sức va chạm cuốn đi toàn bộ lí trí cùng linh hồn cảm khó nói đánh sâu vào lí trí, gần như muốn thét lên, cuối cùng lại bị Nam Khôn nuốt trở thở ngắt quãng quyện vào nhau, trên da thịt bóng loáng lấm tấm mồ hôi trong suốt, Triển Du mê tình thừa nhận sự chiếm giữ của Nam Khôn, hạnh phúc tràn đầy như nước hồ tràn ra, khoái cảm như quay cuồng dâng lên, hung mãnh như nước thủy Khôn nhìn người yêu dịu dàng ngoan ngoãn vô hại lại gợi cảm đang nằm dưới thân mình, trong lòng tuôn ra một cảm giác rung động mãnh liệt, cơ hồ như khiến trái tim hắn đập điên cuồng, muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, hắn bưng lấy mặt Triển Du cọ cọ, sau đó hôn dục vọng lên đỉnh, cơ thể Triển Du căng thẳng, thắt lại khiến Nam Khôn không thể nhịn được nữa, ôm cô cùng lên đó thân thể lùi ra, phun con cháu đời sau của hắn lên bụng Triển khi kết thúc hai người im lặng ôm lấy Khôn tiến đến bên tai Triển Du hôn một cái, dịu dàng nói “Em yêu, hôm nay là sinh nhật em.”“Đúng thế, anh vẫn chưa tặng quà sinh nhật cho em.”Hiếm khi tâm tình Triển Du lại tốt như hôm nay, còn làm nũng với Nam Khôn mà lại không biết Nam Khôn đang đào cái hố chờ cười cười, nói khẽ bên tai Triển Du “Món quà sinh nhật vừa rồi em không thích à? Vậy để anh đây “tặng” thêm một lần nữa.”“DM, đồng chí Nam Khôn, anh hết thuốc chữa rồi!” Da mặt dày hơn cả tường Du nhắm mắt lại cho người nào đó một cái tát, đầu óc không khống chế được lại tuôn ra hình ảnh thân mật vừa rồi của hai người, lúc này mới đột nhiên cảm thấy hơi ngượng ngùng, sư trưởng Triển vẫn còn đang ở cách vách, cũng vì đêm nay uống hơi nhiều rượu nên gan mới to Khôn nặng nề cười thành tiếng, hung hăng hôn một ngụm lên mặt cô, sau đó đứng dậy bế cô vào phòng lòng ngập tràn ngọt ngào, nhưng khi tình cảm mãnh liệt qua đi, Triển Du lại cảm thấy mệt, Nam Khôn tắm được một nửa cho cô thì mí mắt cô đã nhíu mơ màng cô nghe thấy Nam Khôn hỏi “Đúng rồi, em yêu, em còn được nghỉ mấy ngày?”“Một tuần” Triển Du gian nan nâng mi mắt lên nhìn hắn một cái, hỏi “Sao vậy? Có việc gì?”“Không có, vốn anh nghĩ em được nghỉ dài ngày, chờ đến khi anh xử lí xong việc của Hải Thiên sẽ đưa em ra nước ngoài giải sầu.”Triển Du lơ đễnh “Không sao, sau này còn nhiều thời gian, anh cứ xử lí chuyện của anh trước đi, đúng rồi, chuyện của nhà họ Đoàn rất rắc rối sao?”“Đã giải quyết gần xong rồi, không sao đâu.”Nam Khôn không muốn nói nhiều, Triển Du cũng không hỏi nhiều, tiếp tục nhắm mắt nghỉ lát sau, giọng nói không nhận ra vui buồn của Nam Khôn vang lên “Tuần sau mở phiên tòa thì phải.”Nhất định mấy ngày nữa Jason Kono sẽ bị đưa đi, không biết trên đường có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn Du như bị đâm một nhát, mở mắt ra nói “Anh đừng dính vào.” Nhiều người ngó chừng nhất cử nhất động của hắn như vậy, lúc này anh lại dây vào hắn, ngộ nhỡ tự rước họa vào thân thì rất phiền, dù sao sớm muộn gì cũng phải chết, đừng làm ô uế Khôn không trả lời, vớt cô lên từ trong bồn tắm lau khô nước, rồi dịu dàng bế cô về này mới lên tiếng “Em ngủ trước đi, anh tắm xong rồi ra với em.”Triển Du biết rõ một khi Nam Khôn đã quyết định thì dường như không ai có thể thay đổi suy nghĩ của hắn, trong lòng có chút bất đắc dĩ, cũng muốn chờ hắn tắm xong đi ra khuyên nhủ hắn, kết quả không đợi đến 5 phút đồng hồ cô đã nhấc tay đầu hàng với cơn buồn ngủ công mơ màng, cô nghĩ dù sao người của chi cục 9 ngày kia mới xuất phát, ngày mai vẫn còn thời ngoài dự liệu, sáng ngày hôm sau bọn họ còn chưa tỉnh ngủ Mục Hàn đã gọi điện tới, ngay cả cơ hội khuyên Nam Khôn cô cũng không vì gã khốn nạn Jason kia đã vượt ngục!!! Người ta nói tiểu biệt thắng tân hôn,người yêu nhau gặp lại nhau sau một thời gian xa cách thường sẽ có cảmgiác vô cùng ngọt tế, hiện giờ Triển Du và Nam Khônđang trong giai đoạn yêu đương cuồng nhiệt, đêm nay vừa thấy mặt thậtđúng là củi khô gặp lửa, bén vào thường Nam Khôn khá kìm chế, chỉsau khi hoàn toàn bộc phát, khi tình cảm trong lòng quá mức dâng tràohắn mới dùng miệng cắn, hận không thể cắn Triển Du vài ba ngụm rồi nuốtvào, Triển Du bị hắn mút cắn nửa ngày, trong lòng cũng như mèo khềunhưng nhớ tới mình đang mang thai, lại còn đang ở giai đoạn không ổnđịnh nhất nên nhanh chóng đẩy vai Nam Khôn ra, chặn lại nói “A Khôn…”Nam Khôn ngừng động tác tay lại, chui đầu vào cổ cô cọ cọ, giọng buồn bực “Có thể nhìn, có thể sờ mà không thể ăn, đúng là trêu ngươi.”Triển Du phì cười, ghé vào lỗ tai hắn nói khẽ “Em giúp anh.”Nói xong cô liền dùng tay cầm lấy vật cứng nóng hổi đang đâm vào bắp đùi Khôn khẽ hít một hơi, xoay người xuống từ trên người Triển Du, nằm xuống bên cạnh cô, vừa ôm vừa Du mặc cho hắn hôn, bàn tay linhhoạt kéo áo ngủ của hắn ra, cầm lấy quần lót của hắn nhẹ nhàng kéoxuống, cậu em trai hùng tráng uy vũ được tự do, hưng phấn ngẩng cao đầu, Triển Du thấy vẻ oai hùng của cậu cũng không do dự, cầm lấy cảm nhẵn nhụi hòa với nhiệt độ nónghổi hóa thành ngọn lửa cao vút, trong nháy mắt làm cho dục vọng trongthân thể Nam Khôn nổ thể hắn siết chặt, trong tim dâng lên cảm giác run rẩy, nhị đương gia giữa hai chân nảy lên trong tay TriểnDu, rồi lập tức căng Du cảm giác được thứ trong tayđang không ngừng to lớn, ý nghĩ đình trệ trong chốc lát, sau khi sững sờ thì mở to đôi mắt ném cho Nam Khôn một nụ cười hóm hỉnh, nụ cười kianhư nham thạch chạy qua khe nước nhỏ, thanh thuần lại nóng bỏng, làmlòng người say mê, trêu chọc khiến cho sự tự chủ của Nam Khôn giảm xuống nhanh chóng, càng động tình khó nhịn, bá đạo hôn cô, hôn một lúc lâumới lưu luyến lui mắt Triển Du chứa đụng nụ cười, thở hồng hộc nhìn người mặt đối mặt, nằm rất gần nhau, ngũ quan thâm thúy tuấn tú của Nam Khôn hiện lên rõ ràng trước mặt cô,nhìn thấy đôi mắt trong trẻo của Nam Khôn toát lên một ngọn lửa sạch sẽ, ấm áp mà thuần Du nhìn thẳng vào mắt hắn, ánh mắt tràn đầy mê luyến, chỉ cảm thấy khuôn mặt rạng rỡ của Nam Khôn giờ phút này quả thật đẹp trai đến nghẹt Khôn bị cô nhìn một cách chan chứatình cảm, trái tim rung động khó cưỡng, hắn nuốt một ngụm nước miệng, in lên một nụ hôn thật đầu Triển Du rất thích Nam Khôn nhưvậy, mỗi lần chứng kiến Nam Khôn bị một ánh mắt nụ cười của mình khiếncho kích động khó nhịn cô lại có cảm giác đặc biệt thành tựu, nhưng màhơn nửa tiếng sau cô lại thấy dở khóc dở cười.“Anh yêu, đã được chưa?” Tay em mỏi quá rồi T-T“Ừm” Nam Khô chôn vào cổ cô, thở hổn hển lên tiếng, phía dưới vẫn cứng rắn như sắt, không hề có dấu hiệu bắn thở, hơi thở nóng bỏng của hắn thấmvào từng lỗ chân lông trên cơ thể cô, trêu ghẹo khiến cho Triển Du không thể khống chế được, trong đầu kêu gào, cô mò mẫm hôn lên gò má NamKhôn, ghét vào lỗ tai hắn khẽ gọi “A Khôn…”Giọng nói mềm mại như một liều thôi tình đan thúc vào lòng Nam Khôn khiến hắn phấn chừng bừng bừng, toàn thân căng cứng.“Anh yêu, anh thoải mái không?”Triển Du cảm thấy bên dưới của hắn biến hóa, vì vậy không ngừng cố gắng, động tác tay nhanh hơn, miệng cũng tìm đến môi Nam Khôn, lần đầu tiênchủ động đưa lưỡi ra nhấm nháp gắn bó với Nam Khôn bị cô trêu chọc nên dục vọngtăng vọt, lồng ngực phập phồng kịch liệt, ngay cả dây thần kinh cũng bịkéo căng thành sợi hôn xong, hắn chống lên trán Triển Du, thở hổn hển nói “Em yêu, gọi một tiếng ông xã nghe thử xem.”“Ông xã…tay em mỏi nhừ rồi, anh đã thấy sướng chưa?” Vẻ mặt Triển Du nghe lời chưa từng có, cô nhìn sắc mặt ửng hồng của Nam Khôn, ánh mắt ngập tràn vẻ động tình, trái tim tràn đầy tình yêu, những câu bên gối xấu hổ bình thường lúc này lại có thể nói ra Khôn bị tiếng gọi “ông xã” kia củacô kích động, khoái cảm sinh lí cùng thỏa mãn tâm lí chồng chất vàonhau, giống như một cơn thủy triều trong nháy mắt bao phủ lí trí củahắn, cao trào sắp tới, hắn chụp tay Triển Du, đẩy nhanh tốc độ sau đó cơ thể căng cứng đến cực hạn, vật giữa hai chân căng tràn, sau đó run rẩyphun ra tay Triển Triển Du đầy mồ hôi thở hắt ra, cảmthấy mình còn mệt hơn cả Nam Khôn, nhưng trên đời này cũng chỉ có NamKhôn mới khiến cho cô phục vụ chu đáo như vậy, khi xong rồi trong lòngcòn tràn đầy cảm giác thành tựu và hạnh phúc, không hề thấy chán ghéthay ấm ức chút Khôn hôn lên khắp mặt cô, lấy khănướt lau tay cho cô rồi chân và bụng, kéo người sát lại một lần nữa, đếnbên tai cô nói nhỏ “Bảo bối, em giỏi quá!”Triển Du nghe vậy mặt nóng lên, như đang làm nũng cọ cọ vào trong lòng hắn, nũng nịu nói “Ngài nói cái gì thế, nói lớn một chút xem.”Nam Khôn cười ha ha, hôn lên đỉnh đầu cô một cái, nói “Em yêu, ngày mai về Xích Thủy với anh được không?”Lần trước Triển Du làm nhiệm vụ ở XíchThủy, đầu tiên là giả làm Aki, sau lại giả làm Thiên Diện Hồ, sau đó lại làm Thiên Diệp Tuyết khiến cho hiện giờ người trong nhà họ Nam khôngbiết đến tột cùng là Nam Khôn đang yêu ai, hai người bọn họ sắp kết hôn, đại bộ phận người trong nhà họ Nam đều không biết sự tồn tại của TriểnDu, Nam Trân mặc dù đã nhìn thấy chân dung của Triển Du nhưng Triển Dulại thay đổi phân thận trong chốc lát, mỗi lần Nam Khôn đều không nói rõ khiến bọn họ cũng không hiểu thế là ngày 15, mỗi tháng đều mở tiệcgia đình, Nam Khôn muốn đưa Triển Du về dùng cơm với bọn họ, xem như làlàm quen với người nhà họ Nam, về phần lúc đó Triển Du muốn tổ chức ởđâu, muốn tổ chức thế nào, hắn không có ý kiến, toàn bộ đều dựa vào sởthích của Du cọ cọ trong lồng ngực hắn, tạm thời không lên tiếng, sau nửa ngày mới nghe cô nói khẽ “Được”Tuy ngoài mặt Nam Khôn tỏ ra chẳng hề để ý đến người nhà họ Nam nhưng Triển Du biết thật ra trong lòng hắn luônrất quan tâm, bằng không dựa vào tính cách của hắn, với những chuyện hưhỏng Nam Hạo và Nam Trân đã làm thì không biết đã chết bao nhiêu lầnrồi, càng đừng nghĩ đến chuyện Nam Khôn giúp họ đi thu dọn cục diện cũng biết từ nhỏ hoàn cảnh sinhtrưởng của Nam Khôn đã quyết định hắ phải học được cách sống thủ đoạn,học cách đấu đá, học cách lạnh lùng vô tình, nếu không nói không chừngcó ngày sẽ chết oan trưởng trong một gia đình như vậy,không có mấy người thật sự xem hắn là người thân, hắn cũng không dám xem bọn họ là người thân, tình thân đối với bọn họ mà nói là thứ rất xa xỉ, ngay cả Nam lão gia lúc trước cũng không phải ngay từ đầu đã chọn hắnlà người thừa kế của nhà họ Nam để bồi mà sau nhiều năm kể từ khi mẹ hắnqua đời, Nam Khôn vẫn luôn một mình, hiện giờ người trong nhà họ Namngười thì chết, người thì bị truất quyền, người duy nhất thân thiết vớihắn một chút là Nam Huân lại ở nước Đức xa xôi, có khi hai năm cũngkhông về lần nào, hắn quá cô nên đối mặt với sự bày mưu cùng khiêu khích của Nam Hạo và Nam Duệ mới có thể lần lượt bao dung, không nhổ cỏ tận lòng Triển Du hiểu rõ Nam Khônmuốn mình trở về Xích Thủy cùng hắn ngoại trừ muốn để người nhà họ Nambiết cô, thật ra là muốn cho cô tiếp nhận những người thân thích nên mặc dù trong lòng cô có bất mãn với Nam Trân nhưng nể mặt NamKhôn cô cũng lười không thèm so đo với người nào Khôn hiểu rõ tâm tư của cô, siết chặt cánh tay, tràn ngập áy náy nói “Em yêu, thật sự xin lỗi, đầu óc Nam Trân ngu ngốc mới có thể làm ra nhữngchuyện như vậy, hiện giờ nó đang có thai, anh cũng không trừng phạt nó,em yêu tâm đi, sau này nó sẽ không có cơ hội hại em nữa.”Lần này thiếu chút nữa Nam Trân đã hạichết Triển Du, nếu không nghĩ đến đứa bé trong bụng cô ta thì lúc ấy hắn đã đánh cho cô ta tàn Du tỏ vẻ thông cảm với chuyện này, hôn một cái lên lồng ngực trần truồng của hắn, nói “Em hiểu rồi, đừng lo lắng, chỉ cần cô ấy không động đến em thì em sẽ không làm khó cô ấy.”Có khi ngẫm lại cô thật sự thấy sợ choNam Trân, có cuộc sống an nhàn nhưng ngày nào cũng phải vật lộn, đầu óckhông lúc nào được thoải cùng khi khiến cho mình chật vậtkhông chịu nổi lại chạy đến giả vờ đáng thương khơi gợi sự đồng tình của Nam Khôn, thật không khiến những người kia nghĩ thế nào Khôn nhẹ nhàng nâng cằm cô lên “in dấu” một nụ hôn nữa, trịnh trọng nói “Không có lần sau nữa đâu.”Bất kì kẻ nào nếu như còn dám mảy maylàm tổn thương đến Triển Du và con của hắn, mặc kệ là ai tới cầu xin hắn cũng sẽ không buông tha cho kẻ đó!Trong tim tràn ngập yêu thương, ánh mắt ngập nước của Triển Du tràn đầy nụ cười hạnh phúc, giọng nói cũng mềm mại ngọt ngào “Tứ gia, ngài thật sự là người đàn ông đẹp trai nhất em từng gặp, thơm một cái nào, ngủ ngon, moaaaaaa”“Ừ, rất chân thành.”Nam Khôn được cô dỗ dành lòng đầy vuisướng, ôm lấy cô triền miên ngọt ngào hôn một lúc mới cảm thấy mĩ mãn ôm lấy người nằm ngủ

truyện bà xã em không ngoan