Sủng Trong Lòng Bàn Tay Chương 155 Ngô Hoàng Hậu ngồi ở bên cạnh long sàng, cẩn thận đút thuốc cho Cao Tông. Cao Tông hiền hoà nhìn bà, Ngô Hoàng Hậu vừa lau nước thuốc tràn ra cho ông, vừa nói: "Bích Linh nha đầu kia nói hôm nay muốn vào cung xem ngài. Ngài không phải nói nàng tựa như nữ nhi của ngài sao?" Cao Tông nhẹ nhàng gật đầu. Nhưng nếu đầy tớ ấy nghĩ trong lòng rằng: "Chủ tôi về muộn", nên đánh đập tớ trai tớ gái, ăn uống say sưa: chủ người đầy tớ ấy sẽ về vào ngày nó không ngờ, vào giờ nó không biết, chủ sẽ loại trừ nó, và bắt nó chung số phận với những kẻ bất trung Sủng Trong Lòng Bàn Tay Tác giả: Bạc Yên Ngôn Tình Thể loại 22-07-2020 Ngày đăng 2715 từ Hoàn thành Truyện được đăng bởi thành viên của Tàng Thư Các ©Tàng Thư Các Sau khi nhấp vào đánh dấu, bạn có thể đánh dấu các dấu trang của từng chương. "Tiến trình đọc" có thể được xem trong kệ trung tâm cá nhân. Chương 1 : Chương 1 Giống Cây Cảnh Cty Vinatap Việt Nam Là Nhà Cung Cấp Chuyên Nghiệp Hàng Đầu Việt Nam Về Đất Màu , Đất Phù Sa , Đất Sạch Đóng Bao Phục Vụ Các Dự Án Đô Thị Mới , Khu Công Nghiệp , Cải Tảo Cảnh Quan , Khuôn Viên Cơ Quan , Bệnh Viện , Trương Học Trên Khắp Miền Bắc Và Đị. Công Ty Vinatap Việt Nam. 04-47 25/03/2013 * ĐẾ THIẾU SỦNG TRONG LÒNG: NAM THẦN QUỐC DÂN LÀ NỮ SINH Chương 2: Phó Cửu thay đổi, rất tàn khốc (Truyện ngôn tình) * ĐẾ THIẾU SỦNG TRONG LÒNG: NAM THẦN QUỐC DÂN LÀ NỮ SINH Chương 1: Nữ vương hacker trở thành học sinh cao trung (Truyện ngôn tình) cash. Editor MashaBeta AsukoThiệu Hưng năm thứ mười bảy, đây là lần thứ hai hoàng thất dời về phương nam sau lần đầu cách đây hai mươi đó người Kim thế như sấm sét phá được Biện Kinh, bắt đi nhị đế, đương kim hoàng thượng ở Ứng Thiên Phủ hấp tấp đăng cơ, rồi sau đó một đường trốn về phía nam. Không ngờ quân Kim đuổi theo không bỏ, hoàng thất phải một lần trốn tránh trên lúc Hoàng Thiên Đãng chi chiến về sau, quân Kim lui về phía bắc, triều đình thừa cơ sai khiến đại thần thuộc phái chủ hòa bắc thượng nghị hòa. Hai nước ước định ranh giới từ Hoài Thủy đến Đại Tán Quan, tạm thời chung sống hoà rằng mất đi phần diện tích rộng lớn ở phương bắc, an phận ở một góc, nhưng cục diện chính trị cuối cùng cũng ổn định. Phủ Lâm An thành Hàng Châu trở thành thủ đô lâm nam trài qua năm đời không có chiến tranh, bá tánh giàu có và đông đúc, hoàng thất lúc dời về phía nam lại mang theo số lượng lớn dân cư cùng thợ thủ công có tay nghề từ phương bắc, Lâm An thực mau tái hiện lại Biện Kinh phồn hoa năm Thiệu Hưng cùng phủ Lâm An cách nhau không xa, nhân khi đương kim hoàng thượng nam trốn từng ở nơi đây một đoạn thời gian ngắn, Thiệu Hưng có danh xưng là tiểu Lâm nay là ngày Hạ gia đại công tử Hạ Khiêm ở phủ Thiệu Hưng thành thân, toàn thành oanh gia ở vùng Giang Nam cũng coi như có tiếng tăm lừng lẫy. Phía nam thành nhiều cảng sông lớn, triều đình mở ra ngành hàng hải, hải thương cũng thịnh vượng theo. Hạ gia ở cảng Quảng Châu và Tuyền Châu sở hữu nhiều thương thuyền, buôn bán cùng phiên quốc các nơi, sinh ý có thể sánh được Tây năm trước, gia chủ Hạ gia ở trên biển xảy ra chuyện, Hạ lão phu nhân tìm thầy bói phán một quẻ, lúc này mới dọn nhà tới phủ Thiệu Hưng, mau chóng trở thành nhà giàu số một địa nhạc diễn tấu sáo và trống, đội ngũ đưa thân đi dọc theo phố xá trong thành rồi vòng lại, kiệu hoa được khiêng tới cửa Hạ gia. Hỉ nương đỡ tân nương hạ kiệu, bá tánh vây xem phát ra một tràng reo hò ầm lang tuổi trẻ đứng ở nơi đó, cứng cỏi như tùng trúc, lại có chút thất thần. Đến tận khi hỉ nương đem một đầu lụa hồng nhét vào trong tay của hắn, mỉm cười gọi “Đại công tử!”, hắn lúc này mới phục hồi tinh thần lại, thuận thế nắm lụa hồng đi đám người đi qua cửa đối diện có điêu khắc bích họa trên tường, đến tiền viện rộng rãi cùng chính đường được trang trí vui tươi. Nhà chính hai bên vây lấy hành lang làm thành hình vuông, còn có các gian nhĩ phòng, một vùng rộng lớn, hoa văn hoa đình đối với quy cách nhà cửa sớm có hạn chế Chấp chính, thân vương gọi là phủ, quan lại gọi là trạch, thứ dân gọi là gia. Phàm là nhà của thứ dân, không được treo thi từ, không được trang trí thêm tơ màu ngũ sắc, không được phô mái cong. Nhưng theo sự hưng thịnh của đại thương nhân, hiện tượng đánh vỡ quy chế cũng có khi phát sinh, triều đình vẫn chưa quản đường náo nhiệt, mắt Hạ Khiêm hướng bốn phía nhìn quanh một lần, không khỏi thất không ở đây. Cho dù là hôn lễ của mình, nàng cũng không tới tham đường đang ngồi, một đôi tân nhân hành bái thiên địa chi nương xướng phúc, Hạ Khiêm chết lặng quỳ xuống, tiếng động ầm ĩ chung quanh giống như chẳng có quan hệ gì với hắn. Trong lòng bỗng nhiên dâng lên một cỗ xúc động, muốn rời đi nơi này, mang người kia đi.“Kết thúc buổi lễ, đưa vào động phòng!” Hỉ nương lại hô vang một tiếng. Hạ Khiêm bỗng nhiên phục hồi tinh thần lại, vì ý niệm hoang đường của chính mình vừa rồi cảm thấy buồn cười. Hắn muốn thi đậu công danh, không có khả năng vì một nữ nhân mà từ bỏ hết thảy. Huống chi người kia vẫn là người hắn tuyệt đối không thể mơ nương cho rằng Hạ Khiêm đủ loại khác thường là bởi vì quá căng thẳng, nhẹ đẩy phía sau lưng hắn, vui mừng đưa một đôi tân nhân đi tân nhân Hạ gia ngay sau đó mời khách khứa nhập tọa, chỗ ngồi cũng cực lưu ý. Hôm nay đãi tiệc tổng cộng ba mươi lăm bàn, ngoài cửa còn bày tiệc cơ động cho bá tánh trong đường phía trước năm bàn, trừ bỏ gia chủ ngồi cùng họ hàng gần, bên ngoài còn lại đều là nhân vật có uy tín có danh dự. Hạ gia sinh ý làm lớn, cũng giao thiệp với không ít quan viên, hôm nay tới chúc mừng còn có tri phủ Thiệu Hưng phủ Tống Vân Vân Khoan xuất thân tiến sĩ, ở trên quan trường hơn hai mươi năm, chiến tích vẫn luôn thường thường. Hắn ở phủ Thiệu Hưng ba năm sau sắp mãn nhiệm, vì chuyện điều nhiệm sau này, trước mắt khắp nơi nhờ người tìm quan hệ, nghĩ nương nhờ Lâm An hải thương, mới vừa có chút hy mà hải thương bao nhiêu người đều là người sành sỏi, đầu óc có sạn, trước khi lệnh chính thức điều nhiệm ban xuống, hắn vô pháp an yến người người chen chúc, thỉnh thoảng có quan viên hạ cấp mang theo gia quyến tiến đến bái kiến Tống Vân Khoan. Tống Vân Khoan có lệ mà cười cười, kiễng chân nhìn xung quanh, lại chậm chạp không thấy người nọ hiện thân, hay là tin tức có lầm?Vừa lúc này, một đám người từ hành lang phía dưới đã đi đi đầu là một nam nhân ước chừng trên dưới bốn mươi tuổi, mặc một thân khoan bào màu trà, cao lớn oai hùng, ngũ quan tuấn lãng, trên mặt để một tầng râu quai nón nồng đậm, thêm vài phần tục Vân Khoan chưa kịp cử động, bên cạnh mọi người đã như ong vỡ tổ đi vây quanh người kia, “Cố nhị gia, Cố nhị gia” cứ như vậy ân cần lai vị này chính là Lâm An đại thương nhân Cố Cư Kính, ở Lâm An thậm chí ở cả nước sở hữu nhiều tửu lâu, khách điếm, nhiều kho, nhiều chỗ sản nghiệp, phú khả địch quốc. Đương thời thương nhân có địa vị cao hơn nhiều so với các triều đại trước, có một ít đại thương nhân thậm chí có thể cùng ngồi cùng ăn với quan lý do Cố Cư Kính bị người như một bầy vịt vây quanh là vì thân phận hắn là huynh trưởng đương triều Tể tướng Cố Hành Giản. Người đương thời giảng Quyền người về chủ, chính là trung thư. Trung thư tức là Tể tướng đứng đầu quan văn, Tể tướng thế nhưng phân phó đủ loại quan lại, hoàng đế tuyên bố chính lệnh cũng cần phải có Tể tướng phê qua mới có thể có hiệu tướng quyền khuynh triều dã, lại kiêm chức thầy của hoàng tử, Hoàng Thượng coi trọng, ai lại không nghĩ nịnh bợ ngài một phen? Nịnh bợ không được bản thân ngài, có thể nịnh bợ huynh trưởng ngài cũng là chuyện Cư Kính đối với việc chúng tinh phủng nguyệt đã sớm tập mãi thành thói quen, nhìn quanh bốn phía, trong giây lát phát hiện một sự kiện, nâng lên ngón tay gọi thiếu niên tùy tùng trắng nõn thanh tuấn phía sau, thì thầm nói “Sùng Minh, người kia đâu?”Sùng Minh kinh ngạc nhìn xung quanh bốn phía “Vừa mới nãy rõ ràng còn ở……”***Hạ gia hậu hoa viên, hoa cỏ tươi tốt, bồn hoa đào nở ra những đóa hoa muôn hồng nghìn tía, như đá quý phủ lên cỏ hồ phù dung tạ, đình ở giữa hồ, lan can thấp phẳng, ghế dựa lót lông ngỗng. Một người bạch y nữ tử ngồi dựa trên lan can, một tay cầm thi thư, một tay nâng chén trà bạch sứ, trước mặt là giường khắc hoa trà, phía trên bày đầy đủ mọi thứ trà cụ tinh tử bàn tay trắng thon thon, trên cổ tay treo một chuỗi trân châu màu sắc tốt nhất, da thịt như phiếm tuyết áo nàng từ bả vai đến ngực áo thêu hoa văn tinh xảo, cánh tay khoác dải lụa choàng, trên eo treo một ngọc bội cổ xưa. Một mái tóc đen dài vấn thành đôi búi tóc, trên búi tóc cắm châu nhiên là một tướng mạo đẹp đến có thể lệnh cho bách hoa thất hơi rũ lông mi, miệng anh đào nhỏ nhấp nhấp ly trà, mày đẹp hơi phụ nhân ổn trọng cùng một tiểu thị nữ đứng bên cạnh, tiểu thị nữ thấy thế, vội vàng tiến lên nói “Cô nương, nếu trà lạnh, nô tỳ lại pha lại ly mới cho người?”Nữ tử chưa giương mắt, chỉ thuận thế đem cái ly đưa qua, xem như ngầm đồng thị nữ vội vàng tiếp nhận, chạy đến bên cạnh giường trà, một bên nghiền nát phấn trà một bên nói “Nô tỳ sáng mai lại gọi người đi gánh chút nước suối tới. Nước này nấu trà, chính là không tốt bằng.”Bên cạnh phụ nhân do dự một chút, vẫn là nói “Cô nương, hôm nay đại công tử thành thân, những thương gia quan nhân kia đều là hướng về phía người cùng thể diện lão gia mà tới. Người không đi ra, liền sợ lão phu nhân cùng nhị phòng bên kia sẽ bất mãn……”Nữ tử lẳng lặng lật qua một tờ, không nói gì, thực tự nhiên vén một lọn tóc buông xuống ở một bên ra phía sau tai. Tuy là một động tác đơn giản như vậy, nàng làm lại là phong tình vạn chủng, vũ mị tận xương, dù hai hạ nhân đã thường xuyên thấy nàng, đều xem đến si ma ma trong lòng thầm nghĩ từ lúc lão gia xảy ra chuyện về sau, cô nương liền thay đổi rất nhiều. Từ trước vì một nam nhân đòi chết đòi sống, lão gia cùng phu nhân vẫn luôn lo lắng cho nàng. Hiện giờ cô nương chủ ý lớn, nghĩ đến cũng không cần bọn họ lại đi theo nhọc ma ma đang cảm khái, bên kia Tư An đang pha trà lại “Ai da” một tiếng, trừng hướng người từ ngoài cửa chạy vào, suýt nữa đụng vào chính nàng “Lục Bình chết tiệt, ngươi muốn đâm chết ta nha!”Tên kia gọi là Lục Bình, gã sai vặt này đại khái mười bốn mười lăm tuổi, lớn lên bộ dáng lanh lợi. Hắn hướng Tư An cúi người nhận lỗi, sau đó hạ giọng nói “Cô nương, nhị phu nhân hầm hầm tới đây!”Tư An như lâm đại địch, vội vàng nhìn về phía chủ nhị phu nhân này cũng không phải là cái gì thiện nam tín tử không nhanh không chậm vươn tay “Tư An, dâng trà cho ta.” Âm thanh như ngọc phiến chạm nhau, thanh thúy dễ nghe, hàm chứa một cỗ lực lượng trấn định nhân An vội vàng đưa chén trà qua, nàng nhấp một chút, bình tĩnh nói “Nóng.”“Nô tỳ lần sau nhất định chú ý.” Tư An lập tức trả một lát, nhị phòng phu nhân Hàn thị dắt vài thị nữ vú già vào nhà thuỷ tạ, thanh thế mênh mông cuồn thị hôm nay trang điểm đến thập phần long trọng, váy đỏ sậm tơ vàng thêu hoa, vai khoác dải lụa choàng, trên búi tóc cắm bộ diêu vàng ròng buông xuống đến vành tai, mặt mày tú trí, nhìn thập phần tươi trẻ. Bà mắt thấy Hạ Sơ Lam vẫn ngồi không nhúc nhích, không đem chính mình để vào mắt chút nào, hỏa khí tích tụ ở ngực, quát “Hạ Sơ Lam!”Hạ Sơ Lam không dao động, ngón tay ngọc bạch nhỏ dài vẫn cầm chén trà, mắt cũng không nâng “Nhị thẩm tìm ta có chuyện gì?”Đã ba năm, Hàn thị vẫn là không có biện pháp đem nữ tử trước mắt này cùng Hạ Sơ Lam trước kia liên hệ với nhau. Hạ Sơ Lam trước kia đẹp thì đẹp đó, lại không có đầu óc, giống bình hoa tinh xảo, chỉ có thể đem bài rõ khi đó, Hạ Sơ Lam cùng nam nhân bên ngoài nháo xảy ra chuyện, đại phòng đóng cửa lại đem chuyện giải quyết, lão phu nhân mệnh hai phòng khác không được hỏi đến, Hàn thị có một khoảng thời gian thật lâu chưa thấy được nàng. Sau lại Hạ Bách Thịnh biệt tích, tái kiến Hạ Sơ Lam thì nàng hoàn toàn thay đổi. Ánh mắt thanh lãnh kiêu ngạo, có khi chỉ một ánh mắt đảo qua phóng tới, Hàn thị làm trưởng bối phải chột gia nghiệp to như vậy giao tới trong tay một tiểu cô nương, Hàn thị như thế nào có thể chịu phục?Liền lấy lần này việc Hạ Khiêm thành thân tới nói, nguyên bản muốn bày tiệc năm mươi bàn, cuối cùng chính là phải giảm bớt còn ba mươi mấy bàn. Hạ gia còn thiếu chút tiền ấy sao? Rõ ràng là nha đầu này muốn chèn ép nhị phòng.“Đại Lang thành thân, ngươi tránh ở nơi này, là ý gì?” Hàn thị nói thẳng.“Nhị thẩm nghĩ sai rồi. Ta không có trốn, chỉ là có chút mệt, không nghĩ đi ra ngoài xã giao.” Hạ Sơ Lam nhàn nhạt nói, ánh mắt lại hướng về phía mặt nước ngoài kia, thần tình lạnh lùng đến cực thị làm bộ không phát hiện, lúc ngồi xuống, lại thay đổi thành miệng lưỡi trưởng bối “Ngươi một cô nương gia cả ngày xuất đầu lộ diện, nhị thẩm cũng biết ngươi không dễ dàng gì. Ngươi nếu chịu uỷ quyền, làm gì đến nỗi mệt nhọc như thế? Năm đó nhị thúc ngươi đi theo cha ngươi buôn bán, sự tình trên biển cũng thập phần thành thạo.”Hải thương là căn bản của Hạ gia, Hàn thị bàn tính vậy nhưng thật ra đáng Sơ Lam cong cong khóe miệng, cười đến điên đảo chúng sinh “Sau khi cha ta xảy ra chuyện, nhị thúc thật ra đã chủ sự một đoạn thời gian, nhưng kết quả thế nào? Nếu ta lại đem gia nghiệp giao cho nhị thúc, nhị thẩm không sợ tán gia bại sản sao?”Tác giả có lời muốn nói Hố mới khai trương, quỳ cầu các vị đại lão nhắn nhủ nhiều hơn, bao lì xì ngay sau đó sẽ một chút, bối cảnh truyện là Nam Tống, nhưng hết thảy cốt truyện là tác giả động não, các vị cao thủ miễn kiểm chứng. Nguồn chủ đề Dày sừng lòng bàn tay, lòng bàn chân là những rối loạn di truyền hiếm gặp được đặc trưng bởi chứng tăng sừng lòng bàn tay, lòng bàn sừng lòng bàn tay bàn chân bao gồm một loạt các rối loạn di truyền. Các tình trạng này có thể được phân loại dựa trên mức độ tổn thương ở da ví dụ, khu trú ở lòng bàn tay và lòng bàn chân, mở rộng đến các vị trí da khác và cấu trúc phần phụ và liệu các tổn thương đó có phải là một phần của hội chứng dễ nhận biết ảnh hưởng đến các cơ quan khác, chẳng hạn như mắt và tai. Nhiễm trùng thứ phát là phổ biến. Dưới đây là các trường hợp được khuyến cáo Bệnh Unna-Thost và bệnh Vorner di truyền lặn trên nhiễm sắc thể thường. Di truyền lặn trên nhiễm sắc thể chứng Vohwinkel Hội chứng Vohwinkel di truyền lặn trên nhiễm sắc thể thường, bệnh nhân cũng có thể có bất thường các ngón, mất thính sừng lòng bàn tay lan tỏa Hình thái gen trội trên nhiễm sắc thể thường phát triển trong giai đoạn bào thai và gây ra dày sừng, có ranh giới rõ, đối xứng toàn bộ lòng bàn tay và lòng bàn chân. Điều trị triệu chứng Bản quyền © 2023 Merck & Co., Inc., Rahway, NJ, USA và các chi nhánh của công ty. Bảo lưu mọi quyền. Bìa và banner do bạn Mộc Cameo design, cảm ơn bạn rất nhiều. Cảm ơn bạn Tình Ngốc đã giúp liên hệ nha. Bìa do bạn Bạch Bách Bon B3 design. Cám ơn bạn rất nhiều. Tác giả Bạc Yên Tình trạng Hoàn thành 159 chương + 2 phiên ngoại Thể loại truyện cổ đại + xuyên không Convert wikidich Editor Masha ====================== Văn án Hạ Sơ Lam, nữ nhi ở Thiệu Hưng nhan sắc như buổi sớm mùa xuân, dáng người yểu điệu, mỹ danh lan xa ở Giang Nam. Trong triều không ít quan to hiển quý mong muốn nạp nàng vào trong phòng. Tể tướng Cố Hành Giản quyền khuynh triều dã, đầy bụng kinh luân, tự cao thanh quý. Độc thân nhiều năm, cũng không gần nữ sắc. Cơ duyên xảo hợp, yêu thương nữ nhi Hạ gia, thể xác và tinh thần trầm luân. Đô thành đồn đãi Cố tướng hao hết tâm tư cưới nữ nhi nhà thương hộ, sủng như trân bảo. ====================== Review từ Hội nhiều chữ ====================== Review bởi Mẹ Cherry —– Là tớ, lại là tớ đây, tớ lại ngoi lên zì viu tiếp đây. Mấy hôm toàn xuyên sách, xuyên nhanh, hiện đại blah blah, hôm nay quay về với thể loại tớ thích nhất nhé Cổ đại + xuyên không. ✨ Hạ Sơ Lam – con gái cả của Hạ gia ở Thiệu Hưng, ba năm trước, cô gái nhỏ ấy sa vào mối tình đầu với thế tử Anh Quốc công, Quốc công phu nhân biết được bèn hạ nhục nàng bằng cách muốn nạp nàng làm thiếp cho thế tử. Cha mẹ nàng không đồng ý – Thà làm thê người nghèo cũng không làm thiếp nhà giàu – Nhưng cũng vì thế mà nàng thắt cổ tự tử, vì cô gái ngây thơ ấy chỉ nghĩ rằng Chỉ cần bên chàng là đủ. Lúc này cũng là lúc nữ chính của chúng ta xuyên không đến. Câu chuyện bắt đầu vào ba năm sau, khi nữ chính đã trở thành gia chủ của Hạ gia, một tay chống đỡ cả Hạ gia lên sau khi cha đột ngột qua đời trong một lần buôn hàng trên biển. Trong cơ thể của Hạ Sơ Lam lúc này không còn là cô gái ngây thơ sẵn sàng chết vì tình kia nữa, mà là một Hạ Sơ Lam lạnh lùng, bản lĩnh, kiếp trước từng dựa vào bản thân mình để đứng vững nơi đất khách quê người. Kể từ đây, nàng giống như một con bươm bướm vừa thoát khỏi lớp kén của mình, xòe đôi cánh rực rỡ sắc màu khiến ai ai cũng phải nhìn bằng đôi mắt khác. Nếu bạn thuộc tuýp đọc xuyên không và mong chờ nữ chính xuyên không đưa kiến thức hiện đại về cải tạo quá khứ, thì hãy nhấn nút back ra khỏi truyện này. Tốt nhất hãy đọc truyện này như một truyện cổ đại bình thường, chỉ khác là, nữ chính dám yêu, dám hận, dám bày tỏ tình cảm chân thật của mình. ✨ Nam chính – Cố Hành Giản – vị Tể tướng nắm quyền hành chỉ dưới một người mà trên vạn người, được coi là truyền kỳ nghìn năm có một với học vấn, trí thông minh và tài năng của mình. Hắn thà phải đi đường vòng, phải vất vả, trắc trở thêm vài năm để bước lên địa vị đó, chứ quyết không cúi đầu làm rể Mạc phó tướng, dù biết nếu làm như vậy con đường làm quan của hắn sẽ bằng phẳng hơn rất nhiều. Nam chính xuất hiện với hình ảnh một vị tiên sinh đã đứng tuổi, ít nói, lạnh lùng xa cách, lúc nào cũng lần tràng hạt trên cổ tay. Hắn cho rằng cả đời này có lẽ mình cũng sẽ không lấy vợ, không con cái, sống như một hòa thượng. Hắn bài xích tất cả những cô gái đến gần hắn, vì hắn biết, họ chỉ nhìn vào cái chức vị Tể tướng của hắn mà thôi. Cho đến khi hắn gặp nàng. Nếu hắn lập gia đình đúng tuổi, có lẽ hắn cũng có cô con gái bằng tuổi nàng rồi. Nàng xứng đáng với những thanh niên tuấn tú tràn ngập sức sống hơn là một kẻ sống nhạt nhẽo thanh tịnh chẳng khác gì hòa thượng, lại vô số kẻ thù, không biết sẽ chết lúc nào như hắn. Chính vì thế, hắn cố rời xa nàng, cố tình nói dối để từ chối nàng. Nhưng cuối cùng lại không kìm lòng được khi nghe nói có người đến cầu hôn với nàng… ✨ Thôi không spoil nữa, nói nữa thì hết cả hay. Nói chung, nữ chính trong truyện rất ghi điểm, vì cô ấy hòa nhập vào chính xã hội mà cô ấy đang sống. Cô ấy nhận thức rõ được sự chênh lệch giai cấp, nhưng không vì thế mà muốn trèo cao, ngược lại, cô ấy muốn thay đổi số phận và cái nhìn của những người khác bằng chính bản lĩnh của mình. Đến cuồi cùng, khi thân phận thực sự của cô ấy được hé mở, thì tất cả những kẻ đã từng khinh bỉ cô ấy chỉ vì cô ấy là “Con gái thương nhân” đều muốn đập đầu ân hận vì đã bỏ lỡ một báu vật mà không biết. Nam chính hơn nữ chính tầm 15-17 tuổi, ở thời cổ đại có thể coi như hai vai vế khác biệt. Nam chính chỉ kém mẹ nữ chính vài tuổi. Nên lúc nào hắn cũng suy nghĩ “Nàng xứng đáng được yêu thương nhiều hơn thế.” Và nam chính thực sự rất sủng ái nữ chính. Cũng có lúc hắn ghen, ghen với quá khứ của nàng. Nhưng rất may là không có sự hiểu lầm nào quá đáng tiếc. Và tuyệt đối không hề có xô máu chó nào cả. ✨Tất cả nội dung chỉ tập trung ở cái tên của truyện đặt trong lòng bàn tay để yêu thương, chiều chuộng. “Nàng cứ tưởng hắn là một Tể tướng lạnh lùng thanh tịnh như hòa thượng, ai ngờ lúc lên giường lại…….” Vầng, điểm cộng của truyện đấy ạ. Nam chính “tu” hơn 30 năm để dành chờ nữ chính. Nên là… Các bạn biết mà. “Lão nam nhân” ghê gớm lắm, không phải dạng vừa đâu. —– Link —– NhạcDao ====================== Pass ====================== Mục Lục Chương 1………………..Chương 2………………..Chương 3………………..Chương 4 Chương 5………………..Chương 6………………..Chương 7………………..Chương 8 Chương 9………………..Chương 10………………..Chương 11………………..Chương 12 Chương 13………………..Chương 14………………..Chương 15………………..Chương 16 Chương 17………………..Chương 18………………..Chương 19………………..Chương 20 Chương 21………………..Chương 22………………..Chương 23………………..Chương 24 Chương 25………………..Chương 26………………..Chương 27………………..Chương 28 Chương 29………………..Chương 30………………..Chương 31………………..Chương 32 Chương 33………………..Chương 34………………..Chương 35………………..Chương 36 Chương 37………………..Chương 38………………..Chương 39………………..Chương 40 Chương 41………………..Chương 42………………..Chương 43………………..Chương 44 Chương 45………………..Chương 46………………..Chương 47………………..Chương 48 Chương 49………………..Chương 50………………..Chương 51………………..Chương 52 Chương 53………………..Chương 54………………..Chương 55………………..Chương 56 Chương 57………………..Chương 58………………..Chương 59………………..Chương 60 Chương 61………………..Chương 62………………..Chương 63………………..Chương 64 Chương 65………………..Chương 66………………..Chương 67………………..Chương 68 Chương 69………………..Chương 70………………..Chương 71………………..Chương 72 Chương 73………………..Chương 74………………..Chương 75………………..Chương 76 Chương 77………………..Chương 78………………..Chương 79………………..Chương 80 Chương 81………………..Chương 82………………..Chương 83………………..Chương 84 Chương 85………………..Chương 86………………..Chương 87………………..Chương 88 Chương 89………………..Chương 90………………..Chương 91………………..Chương 92 Chương 93………………..Chương 94………………..Chương 95………………..Chương 96 Chương 97………………..Chương 98………………..Chương 99……………….Chương 100 Chương 101……………..Chương 102……………..Chương 103……………..Chương 104 Chương 105……………..Chương 106……………..Chương 107……………..Chương 108 Chương 109……………..Chương 110……………..Chương 111……………..Chương 112 Chương 113……………..Chương 114……………..Chương 115……………..Chương 116 Chương 117……………..Chương 118……………..Chương 119……………..Chương 120 Chương 121……………..Chương 122……………..Chương 123……………..Chương 124 Chương 125……………..Chương 126……………..Chương 127……………..Chương 128 Chương 129……………..Chương 130……………..Chương 131……………..Chương 132 Chương 133……………..Chương 134……………..Chương 135……………..Chương 136 Chương 137……………..Chương 138……………..Chương 139……………..Chương 140 Chương 141……………..Chương 142……………..Chương 143……………..Chương 144 Chương 145……………..Chương 146……………..Chương 147……………..Chương 148 Chương 149……………..Chương 150……………..Chương 151……………..Chương 152 Chương 153……………..Chương 154……………..Chương 155……………..Chương 156 Chương 157……………..Chương 158……………..Chương 159……………..Chương 160 Chương 161 Hoàn Toàn Văn -Trích đoạn- Thiệu Hưng năm thứ mười bảy, đây là lần thứ hai hoàng thất dời về phương nam sau lần đầu cách đây hai mươi đó người Kim thế như sấm sét phá được Biện Kinh, bắt đi nhị đế, đương kim hoàng thượng ở Ứng Thiên Phủ hấp đăng cơ, rồi sau đó một đường trốn về phía nam. Không ngờ quân Kim đuổi theo không bỏ, hoàng thất phải một lần trốn tránh trên lúc Hoàng Thiên Đãng chi chiến về sau, quân Kim lui về phía bắc, triều đình thừa cơ sai khiến đại thần thuộc phái chủ hòa bắc thượng nghị hòa. Hai nước ước định ranh giới từ Hoài Thủy đến Đại Tán Quan, tạm thời chung sống hoà rằng mất đi phần diện tích rộng lớn ở phương bắc, an phận ở một góc, nhưng cục diện chính trị cuối cùng cũng ổn định. Phủ Lâm An thành Hàng Châu trở thành thủ đô lâm nam trài qua năm đời không có chiến tranh, bá tánh giàu có và đông đúc, hoàng thất lúc dời về phía nam lại mang theo số lượng lớn dân cư cùng thợ thủ công có tay nghề từ phương bắc, Lâm An thực mau tái hiện lại Biện Kinh phồn hoa năm Thiệu Hưng cùng phủ Lâm An cách nhau không xa, nhân khi đương kim hoàng thượng nam trốn từng ở nơi đây một đoạn thời gian ngắn, Thiệu Hưng có danh xưng là tiểu Lâm nay là ngày Hạ gia đại công tử Hạ Khiêm ở phủ Thiệu Hưng thành thân, toàn thành oanh gia ở vùng Giang Nam cũng coi như có tiếng tăm lừng lẫy. Phía nam thành nhiều cảng sông lớn, triều đình mở ra ngành hàng hải, hải thương cũng thịnh vượng theo. Hạ gia ở cảng Quảng Châu và Tuyền Châu sở hữu nhiều thương thuyền, buôn bán cùng phiên quốc các nơi, sinh ý có thể sánh được Tây mời các bạn xem tiếp..

sủng trong lòng bàn tay