Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa. Chương 67. 1665789132. Sau Khi Trọng Sinh Thành Bảo Bối Sủng Ái Trong Lòng Bàn Tay Hoàng Thúc. Chương 92. 1665774568. Vạn Cổ Đệ Nhất Con Rể Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê Phúc Bảo Thập Niên 70 Tập 3 trảo heo con. thời trang thập niên 70. bài báo Câu chuyện tình yêu ngọt ngào câu chuyện tình yêu tái sinh câu chuyện tình yêu xuyên không gian chuyện tình anh ấy còn ĐEN heo hợp liên móng vuốt heo con Ngôn ngữ tình yêu những câu chuyện tình yêu qua sách Thập niên 70 mẹ kế dưỡng nhãi con. Thể loại: Nguyên sang , Ngôn tình , Cận đại , Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Trọng sinh , Làm ruộng , Nhẹ nhàng , Thị giác nữ chủ , Niên đại văn. 【 chuyên mục dự thu văn 《 này toàn chức thái thái ta không làm nữa [ 90 Phúc bảo thập niên 70. Đệ 95 chương. Tác giả: Nữ Vương Bất Tại Gia. Chương 95 tai nạn tiến đến. Mưa đá tử tạp người, tạp đến sinh đau sinh đau, lẽ ra đều hẳn là chạy nhanh chạy đến dưới gốc cây tránh trứ. Thập Niên 70: Phúc Bảo. 110,000. Đọc Truyện (13) 7.57 /10 trên tổng số 42 lượt đánh giá. Thông Tin. Giới Thiệu. D.S Chương. Tác Giả: Nữ Vương Không Ở Nhà. cash. Thể loại Ngôn tình, Điền Văn, Cận đại, Xuyên thư, Tình cảm, Ngọt sủng, Trọng sinh, Song khiết, Làm ruộng, Thanh mai trúc mã, Thiên chi kiêu tử, Tiểu bạch, ánSau khi sinh được một đôi trai gái song sinh, gia đình Nhiếp lão tam không muốn nuôi Phúc Bảo nữa, bọn họ nói Phúc Bảo là ngôi sao ai trong đại đội sản xuất muốn cô, Cố gia rút trúng lá thăm ghi chữ “Phúc”, bất đắc dĩ đành phải nhận nuôi Phúc Nhiếp lão tam bấm eo mắng Ai thích nuôi thì nuôi, ai nuôi người đó xui tám đời!Con gái Sinh Ngân của Nhiếp gia lão tam thầm nghĩ Đời này, tôi sẽ đuổi chị đi, tất cả những gì chị từng hưởng thụ ở Nhiếp gia đều thuộc về bọn họ đều chẳng ngờ, kể từ khi Phúc Bảo đến Cố gia, mọi chuyện trong Cố gia đều xuôi gió xuôi nước, may mắn liên tục ập đến, trở thành gia đình giàu số một ở đại đội sản xuất Bình Khê, Phúc Bảo cũng được Cố gia cưng chiều đến tận trời gái Sinh Ngân của Nhiếp lão tam chờ đến đỏ cả mắt, cũng không đợi được tới khi Nhiếp gia có ngày lành như đời Nhiếp lão tam ôm đôi trai gái song sinh của mình ngày càng yếu ớt, cuối cùng cũng hoảng hồn...Nữ phụ xuyên sách + trọng sinh, nữ chủ không xuyên không cũng không trọng sinh nhưng mang mệnh cẩm lý, siêu cấp may mắn tự động giải quyết hết tất cả, mặc cho cô dùng ba nghìn quỷ kế, tôi vẫn ngây ngốc không động, để cho cô tức chết không thương Ngọt văn, xuyên sách, niên đại vănNhân vật chính Phúc Bảo, Tiêu Định Khôn nam chính ┃ vai phụ Dự Thu Văn 《 Năm đại lão quỳ xuống trước mặt gọi tôi là mẹ》Tóm tắt giản bìnhPhúc Bảo là cô nhi, gia đình Nhiếp lão tam từng nhận nuôi bé, nhưng vì về sau hai vợ chồng sinh được cặp sinh đôi nên vứt bỏ bé, bé được Cố gia tốt bụng nhận nuôi, kể từ đó cuộc sống của Cố gia xuôi gió xuôi nước, trở thành gia đình giàu nhất trong đại đội sản xuất, bản thân Phúc Bảo cũng được cưng chiều lên tận trời. Cha mẹ nuôi thấy tất cả những điều này, đều cực kỳ hối hận, nhưng đều đã quá ngữ văn chất phát lưu loát, phong cách mềm mại ấm áp, tính cách nhân vật tươi sáng, tình tiết sinh động thú vị, vai chính manh mềm đáng yêu, nam chính bính bác mạnh dạn, phản ánh quá trình phấn đấu gian khổ ở nông thôn trong những năm tháng nghèo khó, áng văn mang đến sự khích lệ cho lòng người lại tràn đầy ấm áp.============== Thể loại Ngôn tình, Điền Văn, Cận đại, Xuyên thư, Tình cảm, Ngọt sủng, Trọng sinh, Song khiết, Làm ruộng, Thanh mai trúc mã, Thiên chi kiêu tử, Tiểu bạch, 1v1. Văn án Sau khi sinh được một đôi trai gái song sinh, gia đình Nhiếp lão tam không muốn nuôi Phúc Bảo nữa, bọn họ nói Phúc Bảo là ngôi sao chổi. Không ai trong đại đội sản xuất muốn cô, Cố gia rút trúng lá thăm ghi chữ "Phúc", bất đắc dĩ đành phải nhận nuôi Phúc Bảo. Vợ Nhiếp lão tam bấm eo mắng Ai thích nuôi thì nuôi, ai nuôi người đó xui tám đời! Con gái Sinh Ngân của Nhiếp gia lão tam thầm nghĩ Đời này, tôi sẽ đuổi chị đi, tất cả những gì chị từng hưởng thụ ở Nhiếp gia đều thuộc về tôi. Nhưng bọn họ đều chẳng ngờ, kể từ khi Phúc Bảo đến Cố gia, mọi chuyện trong Cố gia đều xuôi gió xuôi nước, may mắn liên tục ập đến, trở thành gia đình giàu số một ở đại đội sản xuất Bình Khê, Phúc Bảo cũng được Cố gia cưng chiều đến tận trời cao. Con gái Sinh Ngân của Nhiếp lão tam chờ đến đỏ cả mắt, cũng không đợi được tới khi Nhiếp gia có ngày lành như đời trước. Vợ Nhiếp lão tam ôm đôi trai gái song sinh của mình ngày càng yếu ớt, cuối cùng cũng hoảng hồn... Nữ phụ xuyên sách + trọng sinh, nữ chủ không xuyên không cũng không trọng sinh nhưng mang mệnh cẩm lý, siêu cấp may mắn tự động giải quyết hết tất cả, mặc cho cô dùng ba nghìn quỷ kế, tôi vẫn ngây ngốc không động, để cho cô tức chết không thương lượng. Tag Ngọt văn, xuyên sách, niên đại văn Nhân vật chính Phúc Bảo, Tiêu Định Khôn nam chính ┃ vai phụ Dự Thu Văn 《 Năm đại lão quỳ xuống trước mặt gọi tôi là mẹ》 Tóm tắt giản bình Phúc Bảo là cô nhi, gia đình Nhiếp lão tam từng nhận nuôi bé, nhưng vì về sau hai vợ chồng sinh được cặp sinh đôi nên vứt bỏ bé, bé được Cố gia tốt bụng nhận nuôi, kể từ đó cuộc sống của Cố gia xuôi gió xuôi nước, trở thành gia đình giàu nhất trong đại đội sản xuất, bản thân Phúc Bảo cũng được cưng chiều lên tận trời. Cha mẹ nuôi thấy tất cả những điều này, đều cực kỳ hối hận, nhưng đều đã quá muộn. Ngôn ngữ văn chất phát lưu loát, phong cách mềm mại ấm áp, tính cách nhân vật tươi sáng, tình tiết sinh động thú vị, vai chính manh mềm đáng yêu, nam chính bính bác mạnh dạn, phản ánh quá trình phấn đấu gian khổ ở nông thôn trong những năm tháng nghèo khó, áng văn mang đến sự khích lệ cho lòng người lại tràn đầy ấm áp. Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Thập niên 70 phúc bảo! Tags xuyên không cổ đại hiện đại điềm văn Mới Cập Nhật Tổng số bình luận67887 Số lần bị cất chứa cho đến nay123130 Số lần nhận dinh dưỡng dịch132809 Văn chương tích phân 3,035,537,408 - 【 bổn văn văn án 】 Nhiếp lão tam gia được một đôi long phượng thai sau, không nghĩ dưỡng phúc bảo, bọn họ nói phúc bảo trời sinh mang suy. Đại đội sản xuất không ai muốn nàng, Cố gia rút thăm rút trúng cái kia “Phúc” tự, bất đắc dĩ nhận nuôi phúc bảo. Nhiếp lão tam tức phụ bóp trứ eo mắng Ai ái dưỡng ai dưỡng, ai dưỡng ai đổ tám đời mi! Nhiếp lão tam khuê nữ sinh sôi âm thầm mà tưởng Đời này, đem ngươi đuổi đi, ngươi đã từng ở Nhiếp gia hưởng thụ quá hết thảy, đều thuộc về ta. Nhưng là bọn họ ai cũng không nghĩ tới, từ lúc phúc bảo tới rồi Cố gia, Cố gia hết thảy xuôi gió xuôi nước, vận may liên tục, trở thành Bình Khê đại đội sản xuất giàu đến chảy mỡ nhất gia, phúc bảo cũng bị Cố gia sủng lên trời. Nhiếp lão tam khuê nữ sinh sôi chờ đến mắt đều đỏ, cũng không chờ tới Nhiếp gia đời trước mệnh trung nên có ngày lành. Mà Nhiếp lão tam tức phụ ôm chính mình long phượng thai từ từ suy yếu thân mình, rốt cuộc hoảng sợ…… Nữ xứng xuyên thư + trọng sinh, nữ chủ không mặc không trọng sinh nhưng chính là siêu cấp vận may tự động thu phục hết thảy, mặc cho ngươi quỷ kế 3000, ta tự thiên nhiên ngốc đồ sộ bất động, tức chết ngươi không thương lượng. Tag Ngọt vănXuyên thưSảng vănNiên đại văn Từ khóa tìm kiếm Vai chính Phúc bảo, tiêu định Khôn đây là nam chủ ┃ vai phụ Đã khai tân văn 《 70 chi đi ra đại tạp viện 》 ┃ cái khác Một câu tóm tắt Ngốc manh cẩm lý tiểu phúc tinh ngọt tư tư thoải mái nhật tử Lập ý Lập ý đãi bổ sung Chương 30 Thịt Thỏ 11 Đương nhiên cũng có nhiều người thực lòng cảm thấy Phúc Bảo xinh xắn. Nói nào là làm việc mệt mỏi mà được nhìn thấy cô bé trắng trẻo đáng yêu như vậy thì rất vui vẻ, nào là trông Phúc Bảo như tượng Đồng tử sau lưng Quan Âm bồ tát, phúc lắm mới được nhìn người nói về Phúc Bảo quá nhiều, đến nỗi bây giờ khi người trong đại đội sản xuất nói về cháu của họ Cố, thì chính là nhắc đến Phúc Bảo. Phúc Bảo nhà anh chị thế này, thế Tú Cúc vốn dĩ vì chuyện thịt thỏ và gạo cao lương mà cảm thấy Phúc Bảo này khá may mắn. Sau đó lại thấy Phúc Bảo đẹp như mấy em bé bên cạnh các thần tiên trong tranh Tết thì đã không còn định kiến với Phúc Bảo như ban đầu nữa. Bây giờ, nghe thấy ai ai cũng khen ngợi cháu gái mới nhận nuôi của mình, dần dần lại càng thêm yêu thích Phúc Bảo. Người khác vừa khen Phúc Bảo, bà ấy liền rất tự hào mà khoe Phúc Bảo nó ngoan thế nào, hiểu chuyện ra mắt Lưu Chiêu Đệ thì cảnh tượng này lại không mấy vui ấy vốn cũng chẳng thương yêu con gái gì mấy, ba đứa con gái càng không được tích sự gì, nhưng dù sao thì cũng là con gái mình. Thấy bà nội không thương con gái mình lại đi thương đứa trẻ được nhận nuôi kia, trong lòng cô ấy rất không thoải mà cô ấy không hài lòng hơn nữa đương nhiên là Lưu Quế Tú Cúc tuy rằng ngoài miệng nhắc đến Phúc Bảo rất nhiều, nhưng người làm bà nội này cũng không đem quần áo hay đồ ăn ngon dành riêng cho Phúc Quế Chi thì khác. Lưu Quế Chi này thì có phần thiên vị Phúc Bảo hơn. Bất kể là chuyện gì cũng chân tay quơ quào, miệng ú ớ với đám con trai. Ý bảo Phúc Bảo còn nhỏ lại là em gái, chúng phải nhường em một thì lại ra dấu Phúc Bảo là em gái chúng nó, chúng nó phải bảo vệ cho xuyên qua lại, Lưu Chiêu Đệ nhìn thấy mãi lại thành ra chướng nào Bảo Ni, Tú Ni với Đông Ni không phải là em gái chúng sao? Lẽ nào mấy đứa em họ ruột rà lại không bằng một con bé xui xẻo ở đâu chui ra à?Lưu Chiêu Đệ ngầm bĩu môi “Đây là thím ruột cơ đấy, không biết phân biệt thân sơ. Đồ câm đúng là đồ câm, không biết lễ nghĩa, không biết ai mới là người nhà mình!”Tuy nhiên, cô ấy tính tình nhu nhược, không dám nói thẳng vào mặt người ta như Thẩm Hồng Anh. Nếu lại đi tìm Thẩm Hồng Anh trút giận chắc chắn sẽ không có kết Hồng Anh vì chuyện nửa bát thịt thỏ lần trước, tức không chịu được lại mắng cho cô ấy một trận. Cô ấy cũng không dám hó hé lời Chiêu Đệ đành nén cơn tức này lại, chỉ thỉnh thoảng than thở vài câu với chồng là Cố Vệ Quân “Hây da, sinh ba đứa con gái thật uổng công, đều là thứ rẻ mạt không ai thương…”Lưu Chiêu Đệ “Số em thật là khổ mà, sao lại sinh ra ba đứa con gái không ai ưa vậy kìa?”Cố Vệ Quân là đàn ông trong nhà, hiện tại đang ra sức kiếm thêm việc làm, suy nghĩ làm sao bện nhiều thảm rơm và giỏ quả mơ để kiếm thêm tiền nuôi cả nhà. Anh ấy còn hơi sức đâu mà để tâm tìm hiểu mấy lời nói quanh co lắt léo của cô vợ ấy nghe nhiều lần liền nói một câu “Ai bảo em không sinh được con trai, nói những lời này có ích gì? Hơn nữa, em không sinh được con trai anh cũng đã nói em tiếng nào chưa?”Đàn ông như Cố Vệ Quân thật ra cũng không đến nỗi, ít nhất anh ấy cũng không giận dỗi Lưu Chiêu Đệ chỉ sinh toàn con ấy cảm thấy không có con trai thì thôi. Dù sao mấy anh em của anh ấy cũng đã có vài đứa, chẳng phải lo chuyện không ai nối dõi tông Chiêu Đệ vốn dĩ đang tức nghẹn không chịu được, vừa nghe Cố Vệ Quân nói vậy thì trái tim lạnh giá, lửa giận cũng tan điPhải rồi, tôi chỉ sinh con gái, chỉ sinh được con gái..Ai bảo mình chỉ sinh toàn con gái, lại còn là mấy đứa con gái vô dụng không được yêu thương!Lưu Chiêu Đệ uất ức đến hai tay run là con gái, tại sao, tại sao mạng của Phúc Bảo kia lại tốt như vậy. Nó xứng có số mệnh tốt như vậy sao?Thời tiết ngày càng lạnh, mấy hôm nay trời đều đổ mưa. Miêu Tú Cúc lớn tuổi, thời tiết thay đổi làm đầu gối bà ấy rất đau nhức, luôn miệng nói chuyển lạnh rồi. Cũng may ở nông thôn đều nằm giường đất, giường đất có khoét lỗ bên dưới để đốt lò sưởi. Phía dưới đốt lửa, phía trên đặt chăn bông, cho chân vào chăn rồi thì muốn ấm áp cỡ nào cũng trẻ trong nhà đều đã thay áo bông, Phúc Bảo cũng thay một chiếc áo bông in hoa đỏ sặc sỡ. Tuy không dày lắm nhưng mặc vào mùa này cũng được. Ở ngoài áo bông thì khoác thêm một chiếc áo khoác nhỏ màu đỏ, tóc thắt hai bím nom thật đỏm đang đọc truyện tại

phúc bảo thập niên 70